Giang Tùy Chu câu được câu không mà nói chuyện với Hoắc Vô Cữu, dần dần lại đã ngủ mất.
Ghế dựa của y mềm mại, nhưng thành buồng xe lại cực kì cứng rắn. Y dựa vào trên buồng xe, theo sự xóc nảy của xe ngựa, ít nhiều cũng có chút không thoải mái cho lắm.
Nhưng mà có lẽ là bởi vì ngủ quá sâu, dần dần, chút không thoải mái này lại biến mất. Y như đang dựa vào thân của một thứ gì đó vừa cứng rắn lại rất dẻo dai, ấm áp lại vững chãi, thứ ấy đỡ y lên, tựa như đang từ từ chìm vào một cái ôm vậy.
Giấc ngủ này của y, ngủ thẳng đến lúc bị Mạnh Tiềm Sơn đánh thức.
“Vương gia, Vương gia tỉnh tỉnh, chúng ta đến rồi.” Mạnh Tiềm Sơn ở trước mặt y kêu.
Giang Tùy Chu mơ mơ màng màng mà mở mắt, chỉ thấy bốn phía ngoài cửa sổ xe lúc này là đèn đuốc sáng trưng, không ngờ đã vào một tiểu viện rồi. Bọn hạ nhân chờ sẵn ở ngoài xe, Hoắc Vô Cữu cũng ngồi ở cạnh xe ngựa, có Ngụy Giai đẩy phía sau.
Chính là ngày đó khi Lý Trường Ninh sắc thuốc cho y, nói rằng ông ta không tiện đi theo, nhưng mỗi ngày Giang Tùy Chu cùng Hoắc Vô Cữu đều cần có người sắc thuốc, cho nên thỉnh Giang Tùy Chu dẫn đồ đệ ông ta đi cùng.
Giang Tùy Chu không muốn bị lộ ra, cũng sợ xảy ra chuyện rắc rối, cho nên cũng dứt khoát cho Ngụy Giai thay thế của vị trí Tôn Viễn, để Tôn Viễn ở lại trong phủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/2319462/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.