Nghỉ làm hai ngày đến khi đi làm lại người xung quanh đều thấy Châu Chấn Kiệt khác lạ. Khác ở chỗ nào thì họ không nói ra được, chỉ là tổng giám đốc không còn khiến cho họ cảm giác cứng nhắc như khúc gỗ nữa.
Ai nấy đều bàn tán, quả nhiên Khương Bạch Ngọc mới là người Châu Chấn Kiệt thật tâm đem lòng yêu. Vì yêu mới thay đổi đến vậy, không giống như quãng thời gian ở bên Viên Châu Hoa.
"Tôi nói chứ trước đây khi còn yêu Viên Châu Hoa trông Châu tổng lúc nào cũng u ám, nào có tinh thần tỉnh táo như bây giờ chứ."
"Còn phải nói, nhìn vị hôn thê mới ngày nào cũng mang đồ ăn trưa tự tay nấu cho Châu tổng kìa. Trong khi đó Viên Châu Hoa đâu thèm để ý chăm sóc ngài ấy."
"Châu tổng chia tay với Viên Châu Hoa quả thực là chuyện đúng đắn mà."
Đám nhân viên vốn đã bất bình với Viên Châu Hoa liền dùng chuyện này chọc tức cô ta. Ở phía sau nói bóng nói gió đưa đẩy câu chuyện.
Viên Châu Hoa vốn đã khó chịu còn bị đám nhân viên chọc tức thập phần căm giận. Cô ta không biết là kẻ nào nói xấu mình liền trút giận lên mọi nhân viên.
Các nhân viên bị áp bức chịu không nổi bèn ra chủ ý, nhân giờ ăn cơm trưa nói với Khương Bạch Ngọc muốn cô làm chủ cho mình.
"Cô phải nói với Châu tổng đi, chúng tôi thực sự rất khổ tâm, Viên tiểu thư áp bức chúng tôi quá đáng mà."
Khương Bạch Ngọc nhức đầu, cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-anh-nhe/2790320/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.