Rời khỏi nhà của Châu Chấn Kiệt rồi Khương Bạch Ngọc cũng chẳng biết đi đâu. Cô bảo taxi thả mình ở trạm xe bus rồi ngồi đó ngẩn người nhìn về phía dòng xe cộ qua lại.
Mưa phùn lất phất rơi, Khương Bạch Ngọc cảm thấy trống rỗng trong lòng, không biết nên làm gì tiếp theo. Nơi thành phố xa hoa này quả thực không phải nơi dành cho cô.
Khi cô đang không biết phải làm gì tiếp theo thì chuông điện thoại vang lên, Khương Bạch Ngọc cúi đầu nhìn điện thoại của mình.
Hóa ra là anh trai cô Khương Lực nhắn tin thông báo em bé sắp chào đời, Khương Bạch Ngọc không khỏi vui mừng thay anh trai cô, cô ngay lập tức nhắn lại. Ngón tay đang nhắn tin bỗng dừng lại, cô xóa đi dòng chữ vừa nhắn sau đó hỏi anh trai mình có thể tới nhà chơi không.
Cô nghĩ mình nên nghỉ ngơi một thời gian cũng như để quên đi Châu Chấn Kiệt.
Khương Bạch Ngọc đứng lên cầm lấy túi của mình bắt xe bus tới trạm tàu điện. Từ đây lại mua vé tàu điện đến thành phố H.
Trên đường đi cô ngoài ăn rồi ngủ chẳng biết làm gì nữa, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh làng quê hai bên xung quanh.
Đến thành phố H anh trai cô đã ở trạm tàu điện đón cô, anh trai thấy cô cầm theo một túi đồ có phần thắc mắc.
"Sao em lại mang nhiều đồ vậy?"
Nói rồi ngẩng đầu lên, lúc nhìn đến gương mặt phảng phất buồn rầu của cô Khương Lực đoán đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-anh-nhe/2790284/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.