Khi bước lên xe, Nhậm Kiều Hạ vẫn chưa thể thoát ra dòng hồi ức, ánh mắt dừng trên ngôi nhà trọ nhỏ từ xa.
Vốn dĩ trở về, chỉ là không nghĩ người đàn ông xoay chuyển hướng đi, thẳng đến bệnh viện.
"Anh dẫn đi đâu?"
Trình Thâm nhìn cô, vươn bàn tay khẽ xoa đầu, giọng nói hàm chứa bao nhiêu sự lo lắng.
"Ban nãy em uống sữa hết hạn, anh sợ em không ổn."
"Tại sao anh lại không dục đi?"
Người đàn ông nhìn cô, thoáng hơi im lặng.
"Anh tự tay làm mất em rồi, anh cũng không muốn những đồ vật đó rời đi. Ít nhất còn những thứ đó, cũng đủ biết em từng hiện diện."
Lúc đến bệnh viện, bác sĩ đã kiểm tra qua một lượt nhưng không có gì bất ổn, sau cùng để lại một gói thuốc, đề phòng nửa đêm cô có triệu chứng lạ.
Cũng may, đêm đó thật sự không có việc gì xảy ra. Trình Thâm hiện tại biết tiết chế, cũng không làm gì hơn.
Nghỉ một ngày, hôm sau khi đến tòà soạn, mọi thứ dần trở về trạng thái bình lặng.
Treo trong phòng làm việc, vẫn là tấm poster lớn của bài báo tuần san dẫn đầu liên quan đến Doãn phu nhân và tiểu thư Doãn gia.
Bên trong phòng, thực tập sinh Hàn Minh khi này cũng không dám đá động gì đến cô nữa. Khí chất người đàn ông hôm trước, quả thật dư âm đến hiện tại vẫn khiến cậu ta không tránh khỏi sợ hãi.
Lúc kết thúc công việc đã hơn sáu giờ. Nhậm Kiều Hạ vừa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-yeu/3628662/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.