Nhậm Kiều Hạ trở mình, không bài xích với cái ôm, nhìn ra khung cửa sổ bệnh viện bên ngoài, bây giờ một màu tối đen âm u. Chút ánh sáng ít ỏi từ trăng treo vằng vặc cũng không đủ rọi sáng.
Bản thân một mình đã hơn mười năm, khó khăn nào cũng đủ trải qua, chỉ là nay đối diện với cư xử của Trình Thâm, cô vẫn chưa kịp thích nghi. Ấm áp mười hai năm trước, lần lượt quay lại, chỉ là lần này người nhận có phần nghi hoặc là thật hay mơ.
Trong quá trình truyền nước rơi vào giấc mộng, Nhậm Kiều Hạ cũng có trông thấy Trình Thâm, người đàn ông vẫn tỏa sáng, vươn tay đỡ cô. Nhưng rồi, cũng bàn tay ấy đẩy cô xuống, lần nữa dạy cô một điều cô chẳng thể tin tưởng được ai.
Nhậm Kiều Hạ không hận Trình Thâm, bởi người đàn ông đối xử với cô không có điều gì không tốt, chỉ trừ việc nghe thấy mối quan hệ của cô và hắn chỉ là ván cược. Sau đó, mối quan hệ cả hai liền kết thúc.
Cô rũ mi mắt, nhìn xuống bàn tay đang ôm lấy eo của mình.
Trình Thâm là người phá vỡ phòng tuyến đối với cô, nên hiện giờ nếu thật sự lần nữa quay lại mối quan hệ, có phải chịu thiệt, cô cũng chỉ mong chịu thiệt trong tay người đàn ông này.
Số nợ mười hai năm trước Trình Thâm trả giúp, cô vẫn chưa trả lại cho hắn. Lần này gặp lại, vẫn là nên tìm cách trả dần.
Trình Thâm ôm cô trong lòng, người đàn ông cũng không hề ngủ, nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-yeu/3628648/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.