Sau sự cố, buổi phỏng vấn hoàn toàn bị hủy bỏ. Nhậm Kiều Hạ hôm đó đến công ty cũng không dám đối diện với toàn bộ nhân viên nơi đây. Cô ban đầu còn cho rằng, Trình Thâm chỉ là uy hiếp suông. Người đàn ông sẽ chẳng rảnh rỗi đến mức để tâm đến cô.
Thời điểm Nhậm Kiều Hạ xuất hiện, mọi người đều nhìn thấy sự mệt mỏi. Cho dù cô cố chấp trang điểm và phủ lên, cũng không che đậy được một đôi mắt thâm quầng.
Sự việc ngày hôm qua thật sự để cú sốc không hề nhỏ. Lời đe dọa của vị chủ tịch kiêu ngạo đó, vẫn hiện trong tâm trí của họ. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của Nhậm Kiều Hạ, bọn họ đều thương cảm không muốn nhắc lại. Dẫu sao những việc này, cấp trên không nhắc, cũng chẳng tới lượt họ.
Trong quá trình làm việc, Nhậm Kiều Hạ không được bao nhiêu sự tập trung. Được một lúc, trợ lý bên cạnh giám đốc lập tức gọi cô vào phòng.
Khi này, giám đốc nhìn cô, bộ dáng có vẻ căng thẳng và trầm trọng. Nét mặt ông lắng đọng xuống. Giám đốc hắng giọng, có vẻ đã suy nghĩ rất kĩ. Mãi lâu sau liền lên tiếng.
“Kiều Hạ, tôi biết công cô góp sức cho công ty nhỏ này thật sự lớn. Thời gian đồng hành, vốn cũng không phải con số nhỏ, tôi hoàn toàn công nhận năng lực và tài năng. Nhưng để nói về vấn đề xích mích với quý ngài đêm qua, dù có chuyện gì, tôi cũng mong có thể giải quyết. Tôi cũng hy vọng, đừng để những lời nói của ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-yeu/3624020/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.