Chương trước
Chương sau
Editor: Waveliterature Vietnam

Đúng như dự đoán, ngay khoảnh khắc tiếp theo, Lệ Yên Nhiên run rẩy chỉ vào Bạc Dạ Bạch, tràn đầy sợ sệt mở miệng.

Không chỉ có vậy, cô ta còn thoáng nhìn Trì Vi, kéo theo dây dưa: "Trì Vi, có phải là cô sai hắn cưỡng ép ta."

Thấy vậy, Trì Vi muốn cười một tiếng thật to, Lệ Yên Nhiên đúng là chÆ¡i khôn hÆ¡n người, nói xấu nghe rất thuận buồm xuôi gió.

Tiếp theo cô ngẩng đầu nhìn Bạc Dạ Bạch, nhếch môi mở miệng:"Lão sư, anh có nghe không. Lệ đại tiểu thư luôn miệng nói, là tôi sai khiến anh cưỡng bức cô ta!"

Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt thanh khiết và tao nhã của Bạc Dạ Bạch, sẽ có rất ít người tin rằng anh ta có thể làm ra chuyện cường bạo này.

Nhưng mà, Lệ Yên Nhiên thân phận cao quý, muốn lợi dụng cơ của Lệ gia cũng đâu phải là không có khả năng.

Mọi người vẫn không thôi nghi ngờ, hướng về Bạc Dạ Bạch với vẻ mặt lành lạnh, ngạo nghễ nhìn Lệ Yên Nhiên bằng nửa con mắt rồi nhàn nhạt đáp lại Trì Vi: "Cô ta sao, kém xa đại tiểu thư, tôi không có hứng thú."

Chỉ vẻn vẹn một câu nói ấy, ngay lập tức mọi người đều ngẩn ra, còn Lệ Yên Nhiên thì như tắc thở, không tránh nổi bực tức.

Cô và Trì Vi vẫn không hợp nhau, điều duy nhất không thể chịu đựng được chính là bị người khác nói bản thân không sánh được với Trì Vi!

" Lệ đại tiểu thư, trí nhớ của cô thật là kém, cô là người chủ động xông vào phòng đàn ông trước!

Chẳng lẽ, tôi lại biết tiên tri, chuyên môn đứng ở cá»­a phòng, chờ cô tá»± bước tới cá»­a, sau đó cưỡng bức cô."

Trì Vi mệt mỏi nói chuyện, giọng điệu không có một chút cảm tình nào.

" Trước đó, cô đã từng phái người mời tôi lên lầu, nói là có việc thương lượng. Theo lý thuyết, cô nên ở trên đó gặp tôi… Ngược lại không biết, tại sao cô lại không có ở đó nhỉ."

Nghe Trì Vi chất vấn, đột nhiên con mắt Lệ Yên Nhiên tối sầm lại.

Nói đến chuyện này, trong lòng cô căm phẫn cực độ.

Trước đó, cô đã cố ý sắp xếp để cho nhị ca cưỡng bức Trì Vi, sau đó dẫn người vào bắt tại trận, khiến Trì Vi mãi cũng không ngóc đầu lên được!

Ai ngờ, cơn hen suyễn lại bất ngờ phát tác, sau đó nhị ca vẫn không có tin tức gì, liền cho người lên lầu coi… Ai ngờ, trong phòng không một bóng người, lúc này cô ta nhận ra, kế hoạch lần này đã thất bại!

Lại sau đó mới biết tên đàn ông này đối với mình là thấy chết mà không cứu, một mực cứu Trì Vi trên tay nhị ca… Vì lẽ đó, bất kể ngày hôm nay ra sao, cô cũng phải giữ lại hắn ta!

Vành mắt Lệ Yên Nhiên đỏ lên, thể hiện rõ sự oan ức: "Chỉ là tôi không cẩn thận bước vào nhầm phòng, ai ngờ… Hắn thấy sắc mà nảy lòng tham, đối với ta liền…"

" Ha, buồn cười, thật buồn cười!"

Không đợi Lệ Yên Nhiên nói xong, Trì Vi đã hÆ¡i nghiêng đầu, vẻ mặt quyến rÅ© mà lại hồn nhiên, chỉ có giọng điệu không che giấu chút trào phúng nào: " Thấy sắc nảy lòng tham. Có tôi ở đây, đối với bất kỳ phụ nữ nào, lão sÆ° cÅ©ng không thể "Thấy, sắc, lên, ý."

Những lời cô vừa nói, không khác nào đang vừa chọc cười mà vừa chọc tức.

Chỉ tiếc nói đến sự thật, thì cô đây sự nữ tính bên trong, nhưng nếu bàn về tướng mạo, dáng vẻ và gia thế, vẫn không có người nào có thể vượt qua Trì Vi!

Con ngươi của Lệ Yên Nhiên như càng lúc càng thâm hơn, căn bản cũng vì bản thân mới phát bệnh, tình trạng vẫn chưa ổn định, bây giờ lại tức giận đến mức không ngừng thở dốc, có vẻ cũng rất khó khăn trong việc ổn định hô hấp.

"Yên Nhiên, bên trong… Có tồn tại hiểu lầm gì đó không."

Trì Vị Vãn hiểu tính cách của Tiên sinh, sợ là không thể xin lỗi.

Hơn nữa, một chuyện xấu giả dối như vậy, dù cho cô có ghét Lệ Yên Nhiên thì cũng không thể không kiêng kỵ Lệ Trường Phong.

"Trì tỷ tỷ, dĩ nhiên tỷ không tin ta."

Lệ Yên Nhiên không nghÄ© tới, ở thời điểm quan trọng này Trì Vị Vãn lại có lòng thiên vị đối phÆ°Æ¡ng, không khỏi sinh ra bất mãn: "Có sá»± hiểu lầm nào liên quan đến danh tiếng, đến sá»± trong sạch của tôi, tá»± tôi không giải quyết được sao? Lại không phải chuyện gì đáng tá»± hào…"

Ngừng nói, Lệ Yên Nhiên nhớ lại chuyện lúc trước, trừng mắt căm giận mà nhìn Trì Vi: "Trì Vi,tôi biết năm đó cô ghi hận vì đại ca ca của tôi từ hôn! Thế nhưng đại ca ca không thích cô, cô cũng đâu thể cưỡng cầu…"

Đối với những chuyện "Thóc mục vừng thối" xưa kia Trì Vi cũng chẳng thèm nói tiếp, cô chỉ trực tiếp đặt một câu hỏi: "Lệ đại tiểu thư, đừng tiếp tục vòng vo vô vị như vậy. Nói đi, cô muốn giải quyết thế nào."

Mắt thấy Trì Vi trực tiếp hỏi, Lệ Yên Nhiên trong lòng tức giận nhưng vẫn giở vờ giả vịt suy nghĩ, mềm mại mở miệng: "Chuyện này, tôi có thể tin là không liên quan tới cô. Thế nhưng lúc nãy, hắn kém nữa đã bất lịch sự với tôi, đây là sự thật không thể xóa bỏ. Vì lẽ đó, cô có thể rời đi nhưng còn hắn thì nhất định phải ở lại để tôi xử trí…"

Chẳng qua chỉ là một người đàn ông mình cưng chiều, Trì Vi là người thông minh, chắc chắn hiểu không nên bo bo giữ bên mình, không cùng cô tiếp tục đối đầu!

Nhưng mà, Trì Vi lại làm cho Lệ Yên Nhiên thất vọng, ánh mắt cô sáng nhưng lạnh lẽo, tiến lên đứng trước mặt Bạc Dạ Bạch, với một phong thái ra sức bảo vệ: "Nếu như, tôi không đồng ý thì sao?"

"Chuyện này, không cho phép bất cứ ai không đồng ý!"

Ngay sau đó, không chờ Lệ Yên Nhiên thẹn quá thành giận bỗng có một giọng nam trầm thấp vang lên, chậm rãi từ đại sảnh bước vào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.