Translator: Waveliterature Vietnam
Một ngày kia, Trì An xưa nay hiểu chuyện, nghe lời cùng mẹ cô lần đầu tranh cãi ầm ĩ, xoay người rời khỏi sân bay.
Cô không biết nên đi tới đâu, không một chút phương hướng, chạy lung tung khắp nơi, giống như muốn đi đến tận cùng thế giới.
Chỉ là ngoài trời mưa lác đác, rất nhanh trên người mỗi nơi ướt nhẹp một chút, Trì An hoàn toàn cảm thấy chật vật.
Chờ đến lúc mưa tạnh thì cô cũng đã cạn kiệt sức lực, phát hiện nơi bản thân đang đứng là một trang viên.
Khi đó vào tháng tư, bên ngoài trang viên hoa anh đào nở rộ, trải qua một phen mưa gió thỉnh thoảng có mấy cánh hoa tàn úa tàn lảo đảo rơi xuống đất.
Nếu như là bình thường thì cô sẽ có tâm tư thưởng thức cảnh đẹp này, nói không chắc còn muốn đem cọ và giấy ra để vẽ vời lưu niệm.
Cuối cùng vào thời khắc ấy Trì An lại ngồi xổm dưới cây anh đào, hai tay ôm lấy người, không ngừng khóc lớn, giống như cố gắng tuôn ra hết oan ức.
Đột nhiên giật mình, cô không biết từ khi nào đã có một người xuất hiện, kiên trì nghe cô gào khóc.
Khóc một hồi lâu cổ họng cô phát ách, oan ức không ngừng nấc lên, lúc này không thể nào dừng lại.
Bỗng dưng một mảnh khăn tay màu lam nhạt được đặt trước mặt cô: "Khóc thương tâm như vậy, lạc đường sao?"
Tiếng nói đàn ông nhè nhẹ mà cũng lại lành lạnh, Trì An bị dọa, bởi vì bận chưa thích ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tuong-ngo-sai-lam/2459776/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.