Chương trước
Chương sau
Hai năm qua, không ít học sinh ở Học Viện Ngôi sao này suy đoán, Trì Vi vì nhan sắc xinh đẹp, toàn thân là hàng hiệu, hơn nữa chắc có người bao nuôi.

Lúc vừa mới đây Trì Vi lại bị người mang đi, lại một lần nữa chứng minh cho điều ấy.

Nhất thời, mọi người không khỏi xì xào bàn tán, nam sinh thì xem thường mà lại không cam lòng, nữ sinh thì hâm mộ nhưng cũng xem thường không kém.

Đằng sau đám đông, một cô gái hả hê trên sự đau khổ của người khác, quay về phía một nữ sinh mở miệng: "Phương, cô nói không sai, Trì Vi đúng thật là gái. Bản thân đã ngủ với biết bao nhiêu đàn ông mà còn giả vờ thanh cao, thực sự khiến người ta buồn nôn!"

Hàn Phương ánh mắt sâu thẳm, dừng lại trên chiếc xe đằng xa kia, trong lòng không quá vui sướng.

Cũng đều là được bao nuôi, Trì Vi này sau lưng còn có một kim chủ, rõ ràng muốn so đẳng cấp trên mình, thân phận không khỏi cao quý!

Chẳng trách bình thường, Trì Vi chưa bao giờ quan tâm đến việc thử vai, xưa nay cũng không khi nào để bụng.

Dù sao sau lưng cô cũng có chỗ dựa là kim chủ, bất cứ lúc nào cũng có thể được đầu tư, bất cứ khi nào cũng có thể làm nhân vật chính, chẳng phải vượt qua hết tất cả.

Không nghĩ tới, ngay cả chuyện lựa chọn kim chủ Trì Vi cũng muốn chèn ép mình, vì lẽ đó… Cô ta không thể ở lại, tuyệt đối không được ở lại!

Nơi khác, Khương Qủa Qủa cắn miếng kẹo hồ lô, kề bên tai chị mình nói nhỏ: "Chị, không nghĩ đến người đếm ngược đệ nhất lại được bao nuôi! Chị nói xem, cô ấy có phải đặc biệt thiếu tiền, chúng ta thấy cô ấy đáng thương vậy hay là cho một ít tiền..."

Khương Đường Đường thu hồi ánh mắt, nắm lỗ tai em mình dạy bảo: "Người ta có đại kim chủ kế bên, cần gì đến lòng thương của chúng ta."

"Bằng tiền a! Chị, không phải cha nói, nhà chúng ta không thiếu tiền, muốn tiêu cứ tiêu đó sao…"

Nghe Khương Quả Quả nói vậy, Khương Đường Đường không khỏi đảo mắt.

Không khác gì một bà mẹ nói về ông bố, chính là không vào nhà giàu mới nổi… Không phải sao, con gái đã quê mùa cục mịch, lại chỉ lo cho người khác không biết mình có tiền, không phải nhà giàu mới nổi thì là cái gì.

Chỉ là đối với Trì Vi, đây là chuyện ngoài ý muốn, nếu như không phải tận mắt chứng kiến thì không thể nào tin được.

Cho tới bây giờ, nhìn cao thượng như vậy, cũng không ngoại lệ, trở thành vật yêu quý của người có tiền!

...

Cùng lúc đó mọi người cho rằng Trì Vi nhất định đã gặp người bao nuôi, người mạnh mẽ mang chiếc xe đến đón, lập tức va vào cái ôm quen thuộc.

Trong nháy mắt, mùi nước hoa mát lạnh tràn vào mũi, Trì Vi không nóng lòng đứng dậy, trái lại còn trở ta ôm lấy vòng eo người này: "A Tầm, anh không thể biết điều một chút sao. Anh vui tính như vậy, tôi lại dính phải tin đồn "Bao nuôi"! Cảm thấy người ta chắc chắn khẳng định anh chính là kim chủ của tôi…"

Vừa nói Trì Vi vừa ngẩng đầu nhìn Cung Tinh Tầm, nhíu mày lo lắng nói chuyện: "Hơn nữa, anh quá bất cẩn, vạn người nhất định nhận ra, truyền thông lại có dịp thổi phồng!"

Cung Tinh Tầm dựa vào phía sau chỗ ngồi, mặc kệ cô gái xinh đẹp ôm, chiếc áo khoác chênh chếch mở rộng, lộ ra hàm xương quai xanh góc cạnh bên trong, áo sơ mi trắng quần tây dài, tỏa ra sự kiêng dè mạnh mẽ.

Lúc này, trên tay anh ta cầm theo một điếu thuốc, cúi đầu nhìn Trì Vi, khẽ nhả ra làn khói: "Sợ cái gì. Trong giới giải trí có nhiều người muốn tạo tin đồn với tôi! Cho nên, nếu cô vẫn muốn gia nhập giới giải trí thì cứ bắt đầu với tin đồn bạn gái tôi…"

"Khặc khục …"

Trì Vi không kịp chuẩn bị, bị khói thuốc làm cho sặc, nhất thời nhíu mày, nắm lấy tay anh ta: "A Tầm, tại sao anh lại hút thuốc lá."

"Đàn ông nào mà không hút thuốc lá."

Đôi mắt phượng hoàng của Cung Tinh Tầm nhướn mày một cái, hiện ra sự lười biếng của cơ thể.

Nghe vậy Trì Vi quạt khói thuốc, quay đầu lại tìm nơi cổ họng của Cung Tinh Tầm, sau đó chống quai hàm ngốc nghếch mở miệng: "Đàn ông như A Tầm, tôi khẳng định là muốn cưới! A Tầm tìm tôi, thật là sự chăm sóc đặc biệt…"

"Lăn lộn, ta vẫn mê gái! Ta thực sự là đàn ông, sẽ ngay lập tức muốn cưới Nguyễn Nguyễn, kiểu hiền thê lương mẫu, chứ ai cưới thiên kim tiểu thư, về nhà hầu hạ mệt gần chết..."

Cung Tinh Tầm đá đuôi mắt một cái, thần sắc trong con ngươi thể hiện ra như những ánh sao vỡ vụn nhưng không hề che giấu chút ghét bỏ nào.

Tiếp theo, anh ta cởi áo khoác ném một bên, mở nút của áo sơ mi, tới gần Trì Vi: "Nhanh lên, giúp ta mở đi."

Bất đắc dĩ Trì Vi nở nụ cười, đưa tay thăm dò vào trong áo sơ mi của Cung Tinh Tầm, trước tiên mò mẫm trên làn da mướt như ngọc, sau đó mới mở chiếc nơ trắng buộc trên ngực.

Cuối cùng tiện tay xoa bóp cho Cung Tinh Tầm, có ít lo lắng nói: "A Tầm, anh lại tiếp tục như vậy, nhất định lại gặp sự cố gì đúng không..."

Có thể là ai đây?

Cung gia là một trong bốn đại danh môn, danh sách bên ngoài Cung gia có năm người con trai, trên thực tế… Lại có một cô gái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.