“Lạc Lạc, tớ xin lỗi, tớ hứa về sau sẽ không tránh cậu nữa nga. Nếu không thì tớ dọn qua ở nhà cậu nhé.” Viễn Ninh gấp gáp nói, ở cùng nhà với tên xấu xa này cũng được còn hơn bây giờ cô bị trừng phạt.
Nguyên Kỳ nhẹ nhíu mày: “Không được, bây giờ nhà tớ cậu không tiện ở.”
Viễn Ninh trợn mắt, khó hiểu. Nhà cậu ta không tiện ở? Không phải mấy năm trước cậu ta luôn xin ông ngoại cô cho cô qua nhà cậu ta ở vài ngày sao. Những lúc ấy Viễn Ninh sẽ khóc lóc một trận không chịu qua. Bây giờ cô tự dâng xác mình mà cậu ta không đồng ý.
Cô nhớ tới một việc mà Tuyên Tuyên nói với cô. Lạc Nguyên Kỳ dẫn bạn gái về nước. Chắc cô gái ấy đang ở nhà cậu ta. Sắc mặt Viễn Ninh trắng bệt, sợ hãi.
“Lạc Lạc, cậu đừng nói với tớ là có 1 cô gái đang ở chung với cậu?”
“Cậu nói thử xem.” Nguyên Kỳ híp mắt cười. Trong lòng cậu có chút vui vẻ, thì ra Ninh Ninh không phải không quan tâm đến cậu.
“Lạc Lạc, cậu đã có bạn gái thì nên bên cạnh cô ấy, đừng tìm tớ nữa, tớ không muốn cô ấy hiểu lầm.” Viễn Ninh hưng phấn nói.
Lúc nãy sắc mặt cô trắng bệt, sợ hãi vì tên xấu xa này có bạn gái rồi mà vẫn ám cô. Đấy là khiêu khích trần trụi a, chẳng lẽ cậu ta muốn cô bạn gái mình tới đánh ghen cô ư. Muốn cô làm vật hy sinh hử. Lạc Nguyên Kỳ cậu thật xấu xa.
Gân tay của Nguyên Kỳ nổi lên thấy rõ. Cậu lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-truy-the-cua-lac-dai-nhan/73572/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.