Vu Hải Niệm đứng nhìn A Hào đứng chắn trước mặt người em trai của mình, thương lượng cùng với một số người đàn ông trung niên với cái đầu hói trọc lọc nào đó.
Tên kia người gầy còm cứ như một bộ xương di động, trên cổ đeo mấy cái dây vàng lận. Ngoài ra, bắp cẳng tay và từ đỉnh đầu đến sau gáy của tên đó đều xăm hình con rồng, con hổ, hoa hoè các kiểu… Nhìn kiểu gì cũng chẳng phải là dạng đúng đắn.
A Hào dáng đứng nghiêm nghị bảo vệ thằng em trai ngỗ nghịch của mình, trả tiền cho bọn chúng rồi xách cổ thằng em quay trở về.
“Xong rồi ạ?”
“Vâng, chúng ta về thôi tiểu thư.”
A Hào lễ phép đáp lại lời nói của Vu Hải Niệm, thấy thằng em trai bên cạnh mình cứ trố mắt mà nhìn lên gương mặt xinh xắn của cô, anh ta chẳng nói chẳng rằng gì mà vỗ bốp phát vào sau gáy của cậu khiến cho cậu kêu lên oai oái.
“Mau chào Vu tiểu thư nhanh!”
Người em trai đó nuốt ực xuống một ngụm nước bọt, vội vã cúi đầu sâu xuống dưới đất.
“Tiểu thư.”
Ai ở trên cái mảnh đất này mà chả biết Vu Hải Niệm được người người xem trọng, tôn thành tiểu công chúa giới tài phiệt? Đúng với danh xưng “công chúa” mà cô đang mang ấy, dù chỉ mới là một đứa trẻ tám tuổi nhưng quyền lực của cô sớm đã sánh ngang với một bá tước thời xưa.
Chỉ cần nhìn vào cử chỉ và phong thái toát ra từ cơ thể của Vu Hải Niệm, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/3315238/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.