“Hướng Đường Nghi, cậu không giống như những gì mà tớ đã từng nghĩ. Cậu không phải là cô gái ướt nhẹp bình thản bước qua người tớ nữa. Cậu… dã tâm hơn rất nhiều… Tớ chỉ muốn nói là, chúng ta không nên tiếp xúc nhiều với nhau.” 
Nói rồi, Phan Lưu quay người, cắn răng cố nín lại sự rối bởi ở trong lòng mà chạy vụt đi, dường như không muốn nhìn thấy cô nữa. 
Hướng Đường Nghi hoảng hốt, muốn đuổi theo giữ cậu lại. 
“Phan Lưu!!!” 
Cô cất tiếng gọi Phan Lưu nhưng cậu ta cứ thế rời đi mất, khuất dần trong tầm mắt của cô. 
Cô nhấc chân, nhưng chợt cả người khựng lại, hai cẳng chân như hoá đá, không thể di chuyển được. 
Mẹ của Phan Lưu đang đứng cách đó không xa, bà ta trừng mắt lên nhìn cô, cô có thể nhìn ra được sự cảnh cáo cay nghiệt ở bên trong đôi đồng tử đen sẫm như nét chấm mực ấy. 
Đôi tay nhỏ cấu chặt vào góc váy, trên vầng trán thanh tú của Hướng Đường Nghi rịn ra một lớp mồ hôi lạnh. 
Cô không đi nữa. 
Hướng Đường Nghi trong vô thức nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài vườn hoa. 
Ông bác làm vườn cũng đang đứng ở đấy để nhổ cỏ. Thấy Hướng Đường Nghi nhìn mình, ông ta vội vã lảng mặt đi né tránh, muốn phủi bỏ sự quen biết. 
A… Cô vậy là đã chính thức bị cô lập rồi sao? 
Cô đã quen dần với việc nhận được những sự quan tâm từ người khác, nay đột ngột quay trở lại với cuộc sống như ngày trước không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995071/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.