“Đường Nghi! Đường Nghi! Hướng Đường Nghi!”
Những tiếng gọi khe khẽ cùng với những ngón tay chọc chọc vào lưng làm cho Hướng Đường Nghi bừng tỉnh.
Cảnh vật mà cô nhìn thấy ngay khi vừa mới mở mắt là một góc của căn nhà hoang cũ kĩ tồi tàn, chính xác là ở trong một hầm rượu cổ, không xác định được vị trí hiện tại là ở đâu.
Quần áo cô bị bụi ở đây làm bẩn. Tay cô thì bị trói ở sau một cái cột nhà, trói chung với tay của Vu Phùng Cửu.
Gian nhà tối đến nỗi ánh mặt trời ngoài kia dù có sáng đến thế nào cũng không thể xuyên vào bên trong được.
Hướng Đường Nghi sau một giây mơ màng đã giật mình hoảng sợ, không tự chủ được nấc lên một tiếng, lại nghe thấy có tiếng anh khẽ khàng dỗ dành ở sau lưng.
“Đừng khóc, bọn chúng nghe thấy thì cả anh và em đều chết.”
Vu Phùng Cửu cũng dựa lưng lên cái cột, ngồi đối lưng với Hướng Đường Nghi.
Cô khó khăn mãi mới vặn cổ sang để nhìn anh được, cộng thêm với sự tối tăm ở đây khiến cho cô có mắt mà cứ như bị mù.
Mãi về sau một lúc, mắt cô mới thích nghi được với bóng tối, mọi thứ trong tầm mắt bắt đầu rõ ràng hơn một chút.
Chỉ ngay sau đó, cô đã nhìn thấy rõ ràng được khuôn mặt của anh, kinh hoảng nhìn lên những vệt máu nhem nhuốc rỉ từ trên trán anh rỉ xuống.
“Thiếu gia! Máu!…”
“Không sao, đừng có mà hét lên như vậy. Chúng nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995046/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.