Vu Phùng Cửu vì cô mà nhung nhớ, Vu Phùng Cửu vì cô mà thức trắng bao nhiêu đêm, cũng vì cô, mà anh đã hoàn toàn đánh mất hết tất cả lí trí.
Anh đột ngột bế thóc cô lên khiến cho Hướng Đường Nghi hoàn toàn không kịch thích ứng, đôi chân trần trắng nõn bị treo lủng lẳng ở trên không khí, bị ép phải câu chặt vào hông anh.
Ở bên dưới thân anh, có một thứ cứng rắn to lớn nào đó đã ngóc đầu thức dậy từ lâu, qua lớp quần Âu đen dựng đứng, chọc vào giữa khe mông cô, dọa cho cô khóc kêu.
Hướng Đường Nghi đã cố nghĩ cách để thoát ra, đã thử thoát ra, nhưng hoàn toàn vô nghĩa.
Sức lực của Vu Phùng Cửu quá mạnh, đặc biệt là với cô, sự chiếm hữu của anh càng nhiều đến mức che trời lấp bể.
Dù trong người có một chút men rượu, nhưng anh vẫn còn đang rất tỉnh táo. Anh biết rằng mình đang làm gì.
Muốn cô! Muốn đi vào trong cô!
Chiếm lấy cô! Để cô chỉ thuộc về một mình anh mà thôi!
Vu Phùng Cửu cởi bỏ dây thắt lưng, giải phóng cho thứ to lớn kia.
“Đừng… Hưm… Đừng mà. Đừng cho vào… đừng cho vào…”
Hướng Đường Nghi hoàn toàn biết hành động tiếp theo sau đó của anh là gì. Cô hiện tại không thể động đậy được, chỉ có thể cầu xin anh tha mạng.
Nhưng Vu Phùng Cửu đã bị dục vọng lấn áp lí trí, anh giữ lấy cái đầu nhỏ, mút nhẹ lấy môi cô, thấp giọng dụ dỗ.
“Đừng sợ, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995011/chuong-47.html