Ưng Sở ngáp một tiếng rồi lờ đờ tỉnh lại, anh gãi đầu, nhìn quanh căn phòng mình đang nằm.
Ơ… ơ ớ?! Cái?!
Ưng Sở đột ngột hốt hoảng mà bật phắt người dậy, tung chăn ra rồi đứng lên.
Một căn phòng xa lạ?! Sao anh ta lại ở đây?!
Quần áo!
Anh ta kiểm tra quần áo mình trước tiên, còn nguyên, chưa từng bị động vào.
Ưng Sở ngoái đầu dáo dác nhìn ra xung quanh, thấy điện thoại và ví tiền của mình đang được để ở bên trên mặt của kệ tủ đầu giường, anh ta vội vàng nhoài người tới, mở ví ra kiểm tra, rồi bật điện thoại lên ngó thử vào bên trong.
May quá… Anh ta hầu như chẳng có mất gì cả.
Ưng Sở thở phào ra một tiếng, nhưng vẫn chưa yên tâm được. Vội vã xóc lại quần áo cho hẳn hoi, Ưng Sở he hé mở cửa phòng ra, đưa mắt nhìn ra bên ngoài.
Đập vào mắt của anh ta là cả một vùng không gian rộng lớn ở trong phòng khách, rất rộng, và để ở bên trong đều là những món đồ nội thất phủ vải thổ cẩm, thảm lụa hết sức có giá trị.
Căn nhà với hai màu trắng và vàng trầm chủ đạo, giống như là ráp vàng, thật sự rất đẹp rất xa hoa, tạo cho người ta cảm giác giống như đang ở trong một toà lâu đài dành cho vua chúa thời Tây Âu vậy.
Ưng Sở nhìn thấy Vu Phùng Cửu đang vắt chân ngồi ở trên chiếc ghế sô pha, một tay anh cầm một cốc cà phê, một tay thì cầm chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995007/chuong-49.html