Hướng Đường Nghi nhắm tịt mắt lại, cắn chặt lấy môi chờ đợi cơn tức giận của Vu Phùng Cửu đổ ập tới người mình.
Cô cố gắng để đè nén lại những giọt nước mắt nhưng dường như là chẳng thể, những viên hạt chân trân nóng hổi thoát ra khỏi kẽ mi, chảy dọc trên đôi gò má nhợt nhạt.
Nhưng chờ mãi, vẫn chưa thấy có động tĩnh gì xảy ra.
Đầu óc cô thoáng đờ đẫn, chỉ dám ti hí mắt mà liếc nhìn.
Khác hẳn với những suy nghĩ của cô, anh chẳng làm gì cả, mà ngược lại thì đứng lên, lùi ra xa với cô rồi ngồi xuống một góc của căn phòng.
Vu Phùng Cửu trong chốc lát đã kịp giật lại được lí trí của mình. Nhìn thấy cô khóc, tâm trí anh gần như là chấn động.
Anh không muốn làm tổn thương cô. Thật sự không hề muốn cô khóc…
Nhưng chỉ vừa mới nãy thôi, anh suýt nữa đã khiến cho cô tan vỡ.
Điều ấy khiến cho anh tự cả kinh chính bản thân mình.
“Nếu như em không muốn ở lại đây thì cứ đi đi…”
Hướng Đường Nghi đờ đẫn, những giọt lệ vẫn chưa thể ngừng rơi.
Cô muốn nói gì đó nhưng chợt nhận ra cổ họng mình không thể phát ra được bất cứ một âm thanh nào.
Anh nói cô đi nghĩa là sao? Mới giây trước còn tức giận mà bóp chặt lấy cằm cô đến nổi đỏ, còn bây giờ đã để cho cô được rời đi sao?
Anh đang âm mưu gì?
Nhưng dù đó có là một kế hoạch gì đi chăng nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994640/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.