“Khen anh là chồng đi! Anh sẽ càng ngày càng lão luyện hơn đấy!”
Hướng Đường Nghi mấp máy môi rồi nói hả một tiếng, xấu hổ mà nhéo mạnh vào eo anh.
Cái tên này có phải là đã nói quá to rồi hay không?!
“Không bao giờ! Anh tập trung mà đạp xe đi!”
Một cái nhéo ấy của cô khiến cho Vu Phùng Cửu giật mình kêu lên một tiếng, chệch tay lái mà đâm thẳng xuống biển.
“Ơ? Áaaaaa! Phùng Cửu! Bóp phanh mau lên! Bóp phanhhhhh!”
“Anh đang bóp đây!”
Vu Phùng Cửu dùng sức bóp mạnh lấy phanh tay, nhưng vì sức lực của anh quá mạnh đến nỗi bóp gãy luôn cả cái phanh ấy rồi.
Bốn mắt trố lên nhìn chiếc phanh đã đứt lìa ấy rồi bất thình lình mà hét lên đồng thanh, rơi tùm cái xuống biển.
Hướng Đường Nghi cảm thấy người mình mất trọng lực, hai mắt nhắm nghiền vì cay rát, nước biển tràn vào phổi qua đường mũi, đau đến chảy cả nước mắt.
“Tiểu Nghi!”
Vu Phùng Cửu nhanh chóng ngụp xuống dưới nước rồi kéo lấy gáy cổ cô ngoi lên trên trời.
Ngay lập tức Hướng Đường Nghi há miệng vội vàng hít thở lấy không khí, không cẩn thận bị sặc mà ho ra sù sụ toàn là nước biển.
“Ặc! Mẹ kiếp! Sao nó mặn quá vậy?! Tưởng chỉ mặn chút chút thôi chứ?”
Cô vuốt nước ở trên mặt xuống, cố gắng để ổn định lại tinh thần.
Chỗ họ bị rơi xuống là một chỗ nước khá nông, khi ngồi thì nước chỉ dâng lên đến giữa ngực.
Chẳng hiểu sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994600/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.