Vu Phùng Cửu thường tan làm khá muộn, vì vậy nên Hướng Đường Nghi sau khi tan học đều chạy qua văn phòng của anh rồi ngồi chờ anh sau khi xong việc thì khênh mình cùng về.
Vu Phùng Cửu nghĩ rằng cô còn nhỏ tuổi nên thích được chiều chuộng, vì vậy nên cô thích làm gì cũng được, còn anh thì cứ cưng nụng cô vậy thôi. Nhưng thực chất, Hướng Đường Nghi đến đây không phải là vì lí do đó mà là cô đang hối hận đến chết khiếp với thái độ hùng hổ lần đó của mình.
Hướng Đường Nghi còn đi học nên không thể canh trừng anh suốt được, mà mới tối hôm qua, khi Vu Phùng Cửu đang nấu cơm ở trong phòng bếp, có một bức thư được gửi tới trước cửa nhà bọn họ.
Miên Lễ vừa lật bức thư lên thì cái tên “Kiều Uyển Viên” đã đập ngay vào mắt, mở ra thì ở bên trong chỉ có đúng một dòng chữ được viết trên một tờ giấy trắng rất to.
“Sáu giờ mười lăm phút.”
Hướng Đường Nghi nhớ đến dòng chữ đó, bất giác ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ được đặt ở trên kệ tủ đựng đồ của Vu Phùng Cửu.
Mười tám giờ năm phút rồi…
Vu Phùng Cửu vô tình ngẩng đầu lên, thấy cô nhìn đồng hồ thì tưởng rằng cô muốn về rồi, anh liền gập lại chiếc máy tính xách tay để trên bàn, cầm theo những tập tài liệu cần thiết để mang về nhà làm nốt.
“Ta đi thôi.”
“Ơ, anh xong rồi sao?”
“Xong được cũng nhiều rồi. Về nhà còn nấu cơn sớm, không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994577/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.