Tống Hoa Mẫn không biết cả ngày hôm nay đi chơi ở đâu mà tít tận tối khuya mới mò về, không những thế còn leo lên giường cô ngủ ngon lành như không.
Tâm trạng của Tống Minh Tuệ hiện tại đang rất tệ, lúc bị Tống Hoa Mẫn trèo lên từ cửa sổ rồi cướp một phần giường của cô để nằm, khuôn mặt cô thể hiện rõ sự không hoan nghênh.
“Cút về lại phòng chị đi.”
“Ứ ừ. Nếu bây giờ chị mày mà bước ra hành lang là y như rằng sẽ bị mẹ phát hiện ra ngay.”
“Nếu thế thì sao chị không leo lên phòng mình bằng cái cách chị trèo vào phòng em?”
“Tại sao nhỉ? Vì chị thích cái cảm giác được người khác mở cửa cho á.”
Tống Hoa Mẫn che miệng ngáp một hơi, vờ như không thấy khuôn mặt lạnh tanh của Tống Minh Tuệ mà vươn tay tắt điện đi, rúc vào trong chăn rồi nhắm mắt chuẩn bị đánh một giấc.
Tống Minh Tuệ xì một tiếng. Thà rằng chị nói rằng mình thích phá để không cho đứa em gái thân yêu của mình được ngủ ngon lành cho nó ngắn gọn lại.
Cô bực bội dịch người cách xa chỗ nằm của Tống Hoa Mẫn ra, phũ phàng giật lại mảnh chăn của mình rồi cuốn vào trong người, không để cho Tống Hoa Mẫn có cơ hôi cướp thêm một lần nữa.
Tống Hoa Mẫn hơi bị bất ngờ nha, sao hôm nay đứa em gái thân mến này của mình lại cọc cằn như vậy?
“Tiểu Tuệ, em đang tức giận sao?”
“Không.”
Giọng điệu ấy rõ ràng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994195/chuong-115.html