Câu trả lời này vang lên làm cho tất cả mọi người trong căn phòng đều chấn động.
Chẳng ai nói với ai câu nào, chỉ cần nhìn vào đôi mắt nhau là họ liền biết ngay là đối phương đang có cùng một suy nghĩ giống như mình.
Chắc chắn là cô đã có người mà mình muốn yêu rồi!
Tránh né bằng hình phạt như vậy chắc chắn là đã có người trong lòng!
Đáng lẽ ra cô có thể phủ nhận, nhưng thật tâm trong cô lại không muốn, mà nếu trả lời là có, thì nó lại phạm vào cơn tức giận chưa phai của cô.
Tống Minh Tuệ không muốn làm gì để trong lòng mình phải có vướng mắc, vì vậy cô quyết định né tránh, chấp nhận hình phạt được đưa ra.
Năm cốc rượu đầy nhanh chóng được rót ra, Tống Minh Tuệ chỉ nhìn chúng một láyt rồi nhanh chóng cầm từng cốc lên, uống hết chỉ trong một hớp.
Cốc thứ nhất, cốc thứ hai... đến cốc thứ năm, Tống Minh Tuệ đã hoàn toàn bị cồn rượu đánh cho thần trí mơ màng, khuôn mặt đỏ ửng lên tê dại.
Nhưng cảm giác này cũng không đến nỗi tệ, cô cảm thấy cả người mình nhẹ đi.
Tống Minh Tuệ nhếch mép lên cười, chống một tay lên bàn rồi nắm lấy cổ chai rượu rỗng, dùng lực quay nó xoay thêm một vòng nữa.
“Đến lượt tôi xoay nhé.”
Chai rượu xoay thành hình tròn ở dưới tầm mắt của mọi người, một lần nữa, hướng của cổ chai lại chĩa về Tống Minh Tuệ.
“Hơ...”
Tống Minh Tuệ bĩu môi. Cái kiểu tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994153/chuong-137.html