Mộ Nguyệt Sâm đến gần vỗ mặt cô: “Dậy, đến nhà rồi!”
“Uhm---” Hạ Băng Khuynh bĩu môi nhỏ màu hồng, ở trong tay anh động đậy, rồi như cũ ngủ say.
Tay Mộ Nguyệt Sâm chưa lấy ra khỏi mặt cô, lập tức anh lắc đầu: “Quả thật là nha đầu ngốc vô tư!”
Ngủ như vậy trước mặt 1 người đàn ông, không sợ khiến đàn ông phạm tội sao?
Nhìn khuôn mặt hồng hào nõn nà của cô, ánh mắt anh trầm xuống, khuôn mặt đẹp trai từ từ lại gần, nhìn đôi môi đỏ mềm mại của cô, nhắm mắt, từ từ áp xuống.
Rất lâu, anh cũng chưa đứng dậy, cứ như vậy duy trì tư thế hôn nhau.
Trên xe im lặng, dường như không có tiếng thở.
Ngoài cửa, ánh trăng làm say đắm lòng người.
Hôn đủ rồi, anh thẳng lưng.
Anh ôm cô về phòng.
11h, trên lầu dưới lầu đều im lặng.
Mở cửa phòng cô, để cô lên giày, cởi giày, đắp chăn xong, vuốt mái tóc che mắt của cô, ngón tay thuận theo đó xoa mặt cô.
Cong lưng, lại hôn lên trán cô 1 cái.
Lúc này anh mới rời đi, đóng cửa tắt đèn, rời đi.
Trong bóng đêm, người trên giường mở to mắt.
Cô hít mấy hơi lớn, đưa tay sờ môi rồi trán mình, trên đó có hơi thở dịu dàng.
Lúc nãy trên xe anh hôn cô, cô đã tỉnh rồi, nhưng lúc đó cô lại ngây ngốc không đẩy anh ra, lựa chọn giả ngủ, tùy anh làm gì cô.
Mộ Nguyệt Sâm anh là lưu manh! Cầm thú!
Vừa xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2165850/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.