Đến lượt Hạ Băng Khuynh rồi, cô đứng dậy, chân như đi trên mây đến trước thi thể.
Cô lại không sợ, sắc mặt không đổi, rất trấn định quan sát.
Chỉ là nhìn nhìn, thi thể trước mặt xoay vòng, xoay đến cô choáng mặt.
Quý Tu hai tay để sau lưng đứng trước mặt cô, nhìn thấy bộ dạng lảo đảo muốn té xuống, đôi mày đen nhíu chặt.
Đột nhiên---
Hạ Băng Khuynh trực tiếp xé hướng về phía mặt của thi thể.
Phòng thực nghiệm đột nhiên nghe tiếng hít sâu.
Tất cả bạn học đều cảm thấy máu như chảy ngược, ánh mặt kinh ngạc, tinh thần rối loạn, như là đang coi phim kinh dị vậy, vốn biết bản thân sẽ không bị thương, nhưng vẫn bị cảnh trước mắt làm cho la hét lên, hoặc là bị dọa đến kêu cũng không nổi.
Thời gian dừng lại.
Ngay phút 89, Quý Tu kéo áo cô, kéo cô ngược lại.
Hạ Băng Khuynh đang hôn mê thuận thế nằm trong lòng anh.
Sinh viên khác trong phòng từ từ hồi phục lại tinh thần.
Quý Tu cũng bị kinh ngạc đến cả người mồ hôi, nhìn học trò trong lòng, anh thở phào.
Tiêu Nhân chạy qua.
Bên ngoài, truyền đến tiếng bước chân.
Cửa phòng theo đó bị đẩy ra.
1 người thân hình cao to đi qua, từ trong lòng Quý Tu ôm lấy Hạ Băng Khuynh.
“Tam thiếu gia---” Tiêu Nhân kinh ngạc nhìn anh.
Mộ Nguyệt Sâm ôm Hạ Băng Khuynh lên, nói với Quý Tu: “Tôi là người nhà của cô ấy, cô ấy bệnh rồi.”
Quý Tu hiểu gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2165814/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.