Chương trước
Chương sau
Xem kĩ lại sdt gửi hình, là số lạ, cô gọi qa k ai nghe.

Đột nhiên.

Tin nhắn của Mộ Nguyệt Bạch lại đến, trên đó viết: còn k đến, anh Nguyệt Bạch sẽ nói ra bí mật đó!

Đầu Hạ Băng Khuynh như nổ tung, câu này nghe thế nào cũng là đang uy hiếp cô!

Đêm 12h, tin nhắn của Mộ Nguyệt Bạch cùng tin nhắn gửi hình cũng đến, sau ngôn từ đều mang theo ám hiệu.

Bí mật của họ k fai liên quan đến đêm hôm đó sao, ý anh là, nếu cô k qua, sẽ đến nói bí mật cho Mộ Nguyệt Sâm nghe.

Mộ Nguyệt Bạch! Tiểu nhân bỉ ổi!

Đi hay k?

Đi khó trách lọt bẫy.

Nhưng k đi, biết đâu sáng mai, k, tối nay anh ta xông vào phòng Mộ Nguyệt Sâm, anh ta thật sự cái gì cũng dám làm.

Hạ Băng Khuynh do dự trên giường, thấy thời gian trôi qua 3ph, 5ph.

Cô xuống giường, k thay đồ ngủ, mặc thêm áo khoác ngồi gấp gáp rời phòng.

K dám đi cửa lớn, cô đi đường khác bên góc phải, đó là kín đáo nhất, đường đến phòng làm việc của Mộ Nguyệt Bạch.

Ra biệt thự, cô đặc biệt để cửa lại cho mình, đợi tí còn đi về bằng đg cũ.

Hoa viên ban đầu tiêu điều, hoa tươi, cỏ cây đều đẹp dưới ánh mặt trời, nhưng đêm đến trở nên rất hung tợn, mà căn nhà nhỏ phát sáng trong hoa viên, càng giống như nơi ở của những bà phù thủy tà ác.

K sai, Mộ Nguyệt Bạch chính là phù thủy tà ác.

Đến trc nhà, cửa mở rồi, cô đi vào, chuông treo trên cửa theo gió vang lên.

Hoa viên bị gió thổi, như là đang do thám người khác.

Hạ Băng Khuynh vào phòng làm việc, k dám khóa cửa, sợ như lần trc.

Trong phòng rất lạnh.

Tính luôn lần này, là lần 3 cô đến, mỗi lần đều lạnh v, như là hầm để nước đá v.

“Mộ Nguyệt Bạch---” Cô đi vào trong, kêu 1 tiếng.

“Anh ở trong phòng khách, vào đi.” Giọng ôn nhu thanh nhã truyền đến.

“Anh ra đây!”

Hạ Băng Khuynh kêu 1 tiếng, cảm xúc đã mang theo sự sốt ruột.

Cô k vào, cũng k dám vào, ai biết bên trong có gì.

Đến đây cô đã rất mạo hiểm rồi.

Bên trong đột nhiên k có tiếng động.

Hạ Băng Khuynh ở ngoài vừa lạnh vừa rối, qua 10ph k tiếng động, cô nhịn k đc kêu lên: “Mộ Nguyệt Bạch rốt cuộc anh có ra k, k ra thì tôi” cô nhìn thấy bình gốm trên bàn, đi qua, cầm lên đập xuống đất.

Cô k quan tâm nhiêu tiền, chỉ biết bản thân đến muốn giết ng cũng có.

“Phanh!”

Tiếng động lớn từ sau truyền đến.

Hạ Băng Khuynh ngây ng 2s, trong lòng thấy k ổn, liền chạy đến cửa, nhưng vẫn trễ 1 bước, cửa đã bị khóa rồi.

Mà cô, cố gắng chạy, đến giày cũng rớt mất, hơi thở gấp rất nhếch nhác.

Quỳ dưới đất, cô càng nghĩ càng tức, cô chọc gì anh chứ, anh sao cứ ức hiếp cô.

Lửa trong lòng càng tăng.

Liền quay người, đi vào, lượm dép làm rơi lên, lửa bốc đến đầu, hôm nay đừng nói là phù thủy, đến yêu nam cũng liều mạng.

Đi vào phòng khách, thấy Mộ Nguyệt Bạch đắp áo choàng k tay, chân đắp thảm đang ngáp.

Nhưng k biết fai yêu thuật k. che đắp như v giống xác ướp vậy, anh quả thật rất có khí chất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.