Điện thoại vừa thông, bên kia liền nghe tiếng cao vút của Mộ Lâm Nguyệt: “Yo, mắt cô có bị hoa k, bé dễ thương tiểu Băng Khuynh của chúng ta lại gọi cho cô, xem bộ dạng, sáng nay cô nói cho con 1 bất ngờ có tác dụng r.”
Tay Hạ Băng Khuynh khẽ cứng nhắc!
Lời này của cô ý là đã sớm chuẩn bị r, biết là cô sẽ gọi cho mình.
Thật là do cô s?
“Cô đang đợi con kiếm cô, đến đây, anh ở nhà, chuyện vẫn cần đc giải quyết, k fai s?” Mộ Lâm Nguyệt nói với ý vị thâm trường, ý vị trong lời nói cũng lộ ra.
“Con về ngay!”
Cúp máy, Hạ Băng Khuynh lập tức xin nghỉ về nhà.
Nếu trc khi gọi cô nghi ngờ 30%, gọi xong cô nghi ngờ 80%.
Cô gấp gáp dọn cặp về, Tiêu Nhân nhìn đến mơ hồ.
“Băng Khuynh cậu đi làm gì?” Tiêu Nhân ở sau kêu.
“Chuyện gấp!” Hạ Băng Khuynh đáp 1 câu, đầu cũng k quay lại rời lớp học.
Quá kỳ lạ r!
Đầu tiên nói chuyện k cần cô quản, lúc này lại gấp gáp k biết làm gì, nha đầu Hạ Băng Khuynh này hôm nay k đúng lại, cảm giác như bị trúng tà, chịu kích động gì r s.
Hạ Băng Khuynh gấp gáp về Mộ gia, chạy thẳng lên lầu, đến trc cửa phòng Mộ Lâm Nguyệt.
Chạy quá gấp, cô thở gấp.
Ở ngoài cửa ổn định hơi thở, mở đưa tay gõ cửa.
“Vào đi---”
Bên trong truyền ra giọng phụ nữ từ tốn lười biếng.
Hạ Băng Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2164058/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.