Chương trước
Chương sau
Quý Tu bị làm cho mất tự nhiên, nhiệt tình của Tiêu Nhân còn trực tiếp hơn đàn ông, cho nên có thể ép anh trở thành “thiếu nữ”

“Tôi ra ngoài, 2 ng nói!”

Anh thanh giọng lại, đi ra.

“Tu, anh đừng đi, Tu, đợi tí e qa với a” Tiêu Nhân nũng nịu kêu lên.

“Đừng kêu nữa, ng lại bị cậu dọa chạy mất r” Hạ Băng Khuynh nhẹ giọng nhắc nhở.

Tiêu Nhân bĩu môi, k vui nói tiếng quê nhà, “Hổng vui”

“Tớ thấy cậu trêu chọc đến rất vui mà!”

“Như v s gọi là trêu chọc, anh ta đâu fai con gái nhà lành, cậu thấy anh ấy đỏ mặt k, tớ dám khẳng định, lúc tớ sờ eo anh ấy, anh ấy nhất định đứng lên r!”

Hạ Băng Khuynh chớp mắt, k hiểu: “Thầy ấy vốn dĩ đứng mà”

“Mẹ cậu giả bộ thiếu nữ ngây thơ gì chứ!” Tiêu Nhân hung dữ nói cô.

“Đc r!” Hạ Băng Khuynh vẫn k hiểu.

“Mà nói này---” Tiêu Nhân đột nhiên thay đổi, bộ dạng thẩm vấn: “S cậu k tìm tớ giúp, mà tìm Tu Tu, 2 ng thân v s”

“Thứ nhất, k có nhiêu tiền. Thứ 2, tớ nghỉ học r, k thể đến trg. Tớ tìm cô chỉ tổ làm cậu thêm phiền phức.” Hạ Băng Khuynh nói thẳng suy nghĩ của mình, cô biết nha đầu này sắp ghen r.

“Nhưng có cảm thấy ở nhà chồng tớ k thích hợp k? Cậu xem, cô nam quả nữ, 1 cây củi 1 ngọn lửa, tớ k yên tâm.”

Băng Khuynh đẹp như v, có nam nhân nào k động lòng với cô ấy.

Vốn đối với loại phụ nữ này, cô đều có danh xưng chung cho họ --- hồ ly tinh!

Nhưng vì cô là bạn thân của mình, cô mới k dứt khoát.

Hạ Băng Khuynh cười khổ: “Tớ là củi khô, ném vào lửa lớn, cũng k cháy nổi.”

“Thật k?” Tiêu Nhân nghi ngờ.

“Yên tâm đi, k giành với cậu, Tu Tu là của cậu, vĩnh viễn của cậu, đc chưa!” Hạ Băng Khuynh làm cô an lòng.

Tiêu Nhân haha cười ngốc: “Lời này tớ thích nghe, nói thêm mấy lần!”

Hạ Băng Khuynh nhìn Tiêu Nhân cười vui vẻ như v, lòng thay cô vui vẻ, cũng vì cô lo lắng.

Vì bối cảnh của thầy Quý k đơn giản!

A có quan hệ với Khương Viên, nói thế nào cũng là nghi vấn.

Quan hệ nam nữ, có mấy ng là thanh bạch chứ, hơn nữa phản ứng của Khương Viên có thể thấy đc k bình thường chút nào.

Thật sợ 1 ngày, Tiêu Nhân sẽ bị thương, sẽ bị thương như cô v.

Toàn tâm toàn ý, đổi lại sự mệt mỏi và vết thương.

Trên thế giớ này, giấy vĩnh viễn k gói đc lửa.

10 ngày sau khi Hạ Băng Khuynh sảy thai, Ôn Tử Tích cùng ba mẹ cô ta lên tận cửa.

Mà mấy ngày này. Hạ Vân Khuynh và Mộ Cẩm Đình đang thương lượng nhanh chóng nói chuyện này cho gia đình.

Sáng.

Mộ gia.

Cơm sáng chưa ăn xong, liền thấy quản gia gấp gáp vào: “Đại thiếu, ng Ôn gia lại đến.”

Hạ Vân Khuynh vửa nghe họ Ôn, liền tức giận.

“Chú lên gọi ba mẹ, bọn con ra chào hỏi trc” Mộ Cẩm Đình lau miệng, lập tức đứng dậy.

Hạ Vân Khuynh cũng đứng lên theo.

“E đừng đi, a đi là đc! Mắc công tí nữa lại tức giận!” Mộ Cẩm Đình quá hiểu tính vợ.

“E fai đi! E đường đường là đại thiếu phu nhân Mộ gia, e sợ cô ta?” Hạ Vân Khuynh rất k vui nói.

“Xem xem, còn chưa đi đã tức, đợi lát đi thì đánh nhau à!”

- -------- ----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.