Chương trước
Chương sau
Danh tiếng Mộ gia trong thành k giảm, rất nhiều ng nổi tiếng đc mời đến.

Là đứa con ngậm chìa vàng ra đời, tự nhiên nhận đc sự yêu mến của tất cả mọi ng.

Hạ Vân Khuynh và Mộ Cẩm Đình ôm con đứng ngoài đón khách,nhận lì xì đến nhũn tay.

“S k vui v?” Mộ Cẩm Đình hôn lên mặt vợ mình.

“Băng Khuynh còn chưa đến” Cô cực kỳ thất vọng nhìn ra cửa, mắt đã ẩn hiện nước mắt.

“Hoặc là đang kẹt xe?” Mộ Cẩm Đình sợ nhất vợ mình khóc, liền an ủi.

“Bây h là mấy h, chỗ nào kẹt xe chứ?” Hạ Vân Khuynh rất khó chịu: “Nha đầu chết tiệt này, s có thể nhẫn tâm? Cháu gái đầy tháng cũng k đến!”

Ba mẹ đến r, bạn bè đến r, đến Tiêu Nhân cũng đến r.

Quà hay k, thật sự k quan tâm, quan trọng nhất nhất là có thể thấy ng thân của mình.

Trên đời trừ ba mẹ và con cái, em gái là thân nhất, s cô có thể k đến?

Mắt Hạ Vân Khuynh đỏ lên: “Hay là, đợi thêm tí?”

“Sắp bắt đầu r, ba mẹ còn đang đợi.”

“Nhưng”

“Anh để chỗ cho Băng Khuynh, nó lúc nào đến cũng đc” Mộ Cẩm Đình nhẹ giọng: “Vào thôi. Lỡ mất thời gian, k tốt.”

Hạ Vân Khuynh gật đầu, k cam tâm cùng chồng quay ng đi vào.

Sau lưng, đột nhiên truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.

Cô vui vẻ, quay mạnh đầu, “Băng Khuynh---”

“ Hạ tiểu thư đúng k?” Anh shipper đưa thùng đến trc mặt cô: “Đây là đồ giao đến, xin kí nhận.”

Thùng trong suốt, bên trong là giày búp bê limited cho e bé rất đẹp.

Ng gửi, là Hạ Băng Khuynh.

Hạ Vân Khuynh mắt đỏ cực kỳ: “Nó nó thật sự k đến?”

Mộ Cẩm Đình thấy cô v, liền nhận thùng, kí tên.

Sau đó nắm tay vợ: “Cho nó thời gian”

“E cho r, cho nó 2 năm, vẫn k chịu về! Thật sự k cần những ng nhà này s?” Hạ Vân Khuynh rơi lệ: “Cẩm Đình, e thật nhớ nó!”

“V chúng ta cũng có thể đi gặp nó, đc k?” Mộ Cẩm Đình nghĩ nghĩ: “Mai liền đi!”

Nói tốt nói xấu, cuối cùng cũng an ủi đc vợ, 2 ng nắm tay đi vào.

Tiệc bắt đầu r.

2 trưởng lão Mộ gia đang phát biểu, Hạ Vân Khuynh ngồi chỗ của mfinh.

“Chị, s thế?” Tiêu Nhân thấy mắt cô đỏ: “Ai ức hiếp chị r?”

“Băng Khuynh” Hạ Vân Khuynh k nhịn đc tức giận, hung hăng trừng Mộ Nguyệt Sâm 1 cái: “Nó k về nữa, cậu hài lòng r chứ?”

Mộ Nguyệt Sâm k nói, tay để bên ng khẽ nắm chặt.

Trên mặt, k chút biểu cảm.

“Thật máu lạnh!” Hạ Vân Khuynh cười lạnh.

Trên đài kêu đứa trên lên bốc đồ*, Mộ Cẩm Đình sợ sẽ có chiến tranh, liền kéo vợ, ôm con đi.

*1 phong tục ở TQ, khi đứa bé đầy tháng sẽ để các loại đồ lên cho bé chọn, vd như giấy, bút, máy tính, tiền bạc,... Con bé bốc đc cái nào từ đó dự đoán định hướng tương lai của bé.

Không khí náo nhiệt, mặt mỗi ng đều vui vẻ, chỉ có Mộ Nguyệt Sâm, từ đầu đến cuối k nâng mi lên.

Tất cả mọi thứ chuẩn bị xong, ng chủ trì chuẩn bị tuyên bố bắt đầu, cửa đột nhiên bị đẩy ra---

“Đợi tí!”

- -------- ----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.