Chương trước
Chương sau
Mộ Nguyệt Sâm bị chấn động, nhíu mày, nâng cao giọng: “E nói e đang nghĩ gì?”

Bị anh la 1 tiếng, Hạ Băng Khuynh mới hồi thân, liền nói:”K gì, a coi như k nghe thấy đi.”

“Nhưng tôi đã nghe r” Mắt Mộ Nguyệt Sâm âm u.

“V a khiến mình mất trí đi!” Thật sự phiền chết.

“Hạ Băng Khuynh---”

“Aiyo, đc r, đừng hỏi nữa, dù s klq đến tôi đc chưa, đừng hỏi tôi nữa, đầu tôi rất đau!” Hạ Băng Khuynh lo lắng k thôi.

Cô k thể nói thật với anh, chuyện này, cô fai giấu đến chết.

Mong thượng đế đừng cho cô những kinh ngạc như v nữa.

“Sáng sớm bị cửa kẹt trúng đầu, còn k cẩn thận để bàn là ủi phẳng não à?” Mộ Nguyệt Sâm lạnh lùng nói.

“” Hạ Băng Khuynh xụ mặt: “Anh cũng quá ác độc r.”

“Ác độc s?” Miệng Mộ Nguyệt Sâm nhếch lên, đi về hướng xe, miệng k nhanh k chậm nói: “Theo tôi thấy, phụ nữ trễ 4ph, còn bị điên mới là ác độc.”

“”

Hạ Băng Khuynh cảm thấy mình bị cho là liên quan đến sự việc r!

Kéo cửa ghế phụ ngồi vào, cô thắt dây an toàn, cô tưởng Mộ Nguyệt Sâm sẽ đi về trc, ai ngờ, sau khi khởi động, liền quay đầu, đi hướng ngược lại.

“K fai nói đi nhà quản lý Thái s? Lúc này chắc cô ấy ở cty, nhân cô ấy k phát hiện, chúng ta nên đi xem.”

Mộ Nguyệt Sâm k dừng xe, tiếp tục lái về trc: “Đừng gấp, đi 1 chỗ trc.”

Hạ Băng Khuynh tức giận với việc anh k thương lượng gì chỉ theo ý bản thân, “Mộ Nguyệt Sâm, lần sau trc khi đổi ý, có thể thông báo t 1 tiếng đc k?”

“K fai đã thông báo cho e r s!”

“Đây k fai thông báo, mà trả lời, là tiên trảm hậu tấu!”

Giọng cô nâng cao hơn, cũng thể hiện tâm trạng cô lúc này.

Mộ Nguyệt Sâm nhìn cô 1 cái: “E cũng đâu tính cùng tôi sống tiếp, cần gì fai tức giận?”

Anh nói như v, Hạ Băng Khuynh đột nhiên trầm mặc.

Cô quay đầu nhìn cửa sổ.

Hiếm khi anh nói 1 câu lí trí, nhưng tim cô k hề vui vẻ, sâu trong tim, còn cô độc cực kỳ.

Họ chút nữa là ở bên nhau, cảm giác rơi từ trên mây rơi xuống đất, k có ai cảm nhận sâu sắc đc như họ.

Nhiều lúc anh nghĩ, bây h nội tâm cô cự tuyệt anh, dù biểu hiện của cô là nghi ngờ, cố kỵ, có thể để cô uống rượu để nói ra, nhưng trong tim cô, vẫn k thể bước ra đc.

Hạ Băng Khuynh trầm mặc lúc lâu, quay qua thản nhiên hỏi: “Chúng ta đi đâu?”

“Bên Tùy Hàng?” Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt đáp.

“Anh ấy k ở cty?” Hạ Băng Khuynh bất giác ngồi thẳng ng, “Tôi là nói, anh ấy k giám sát có đc k?”

“Đừng gấp, k có Tùy Hàng, còn có ng khác giám sát cô ta, tôi chỉ để Tùy Hàng đi làm trễ nửa tiếng, thuận tiện có thể ăn sáng chỗ cậu ấy.”

“Làm thư kí của anh thật k dễ!”

Lái 10ph, đến căn hộ của Trác Tùy Hàng.

Hèn gì anh nói đến đây, chắc chắn là tự nhiên nổi hứng.

Lên thang máy 18 tầng, Mộ Nguyệt Sâm ấn chuông cửa.

1 lúc Trác Tùy Hàng mở cửa cho họ, anh mặc đồ ở nhà, tay cầm đồ chiên, tóc rối k có hình dạng, khác hoàn toàn so với bộ dạng đồ tây thẳng thớm, hình tượng tinh anh trên thương trường.

Nhìn là biết bị ông chủ vô lương tâm bắt làm đồ ăn sáng.

- -------- ----------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.