Ngày hôm sau khi đỗ vĩ minh tỉnh lại mặt trời đã lên cao. Cảm thấy hơi đau đầu, ngày hôm qua hình như uống quá nhiều, mình chắc không làm chuyện gì mất mặt chứ. Vừa mới chuẩn bị xuống giường liền thấy cảnh nguyên đẩy cửa mà vào, trong đầu đỗ vĩ minh hiện ra vài đoạn ngắn, chính mình hôm qua hình như vừa ca hát vừa làm gì đó.
“vĩ minh, ngươi tỉnh rồi à, ta đã bảo bọn họ nấu canh giã rượu, đợi lát nữa uống một chút đi.”
“cám ơn cảnh nguyên. Ta… ta đêm qua uống say… không làm chuyện kỳ quái chứ?”
“không có, tốt lắm, mau rời giường đi.”
Lưu cảnh nguyên thật không muốn hồi tưởng cảnh tượng ngày hôm qua, tìm đại một lý do liền lui ra ngoài.
Chẳng lẽ mình hôm qua còn làm chuyện gì thái quá, nhìn cảnh nguyên thế này thật khó hiểu.
Đỗ vĩ minh rửa mặt rồi sang nhà chính, chu văn đã bưng canh giã rượu ở bên cạnh.
“thiếu gia, uống thứ này vào sẽ đỡ đau đầu.”
“chu văn, ta đêm qua không làm chuyện kỳ quái chứ?”
“ơ, không có gì.”
“ngươi đừng gạt ta, có phải ta đã làm chuyện gì rất mất mặt không?”
“ta biết, ta biết, ca ca đêm qua hát một bài hát rất kỳ quái, ta cho tới giờ chưa từng nghe qua. Hát rất lớn tiếng, ta nghe rõ mồn một.”
Đỗ vĩ minh không khỏi che mặt, thật là mất mặt, ngay cả oa nhi cũng biết.
“được rồi, mau ăn cơm đi, oa nhi, đói bụng rồi hà, ăn cơm rồi nói sau.”
Cảnh nguyên thấy không ổn liền đi ra giải vây cho đỗ vĩ minh. Bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-xuyen-viet-khoai-hoat-cua-nong-phu/761902/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.