Lưu cảnh nguyên có chút bi thảm vượt qua buổi tối này, vọt nước lạnh tắm hai hồi, ở ngoài phòng cho dịu cuối cùng mới giải quyết được vấn đề của mình.
Khi về đến phòng lại nhìn thấy mặt vĩ minh, cứ như vậy lăn qua lộn lại một buổi tối, đến sáng mới lim dim đi vào giấc ngủ.
“cảnh nguyên, cảnh nguyên, tỉnh tỉnh, dậy ăn điểm tâm.”
Đỗ vĩ minh nghĩ cảnh nguyên chắc là vài ngày trước chạy trên đường mệt mỏi nên mới có thể ngủ như chết như vậy, nhưng sau đó lại phát hiện hình như không ổn, trên người cảnh nguyên sao lại nóng thế, phát sốt rồi.
“vương võ, nhanh đến y quán mời đại phu tới. Chu văn bưng một chậu nước lạnh vào cho ta.”
Oa nhi chạy vào. “ca ca, sao thế, có phải cảnh nguyên ca ca bệnh rồi không?”
“oa nhi, đợi lát nữa ca ca không thể đưa ngươi đi học, bảo nhân an đưa ngươi đi được không?”
“không cần, ta có thể tự đi. Cảnh nguyên ca ca có phải bệnh rất nặng không? Liệu có giống cha và nương không?”
“oa nhi yên tâm, cảnh nguyên ca ca chỉ phát sốt, uống thuốc vào sẽ không sao. Ngươi mau đi ăn sáng, đợi lát nữa phải đến trường.”
Oa nhi lo lắng nhìn, cảnh nguyên ca ca mặt thật là đỏ.
Chu văn bưng nướcvào. “thiếu gia, biểu thiếu gia sao vậy?”
“phát sốt, vương võ đi mời đại phu chưa?”
“dạ, đi rồi.”
“chu văn, lại đi lấy một cái khăn đến.”
Đỗ vĩ minh thay phiên đổi khăn cho cảnh nguyên, đêm qua còn tốt, sao sáng sớm nay lại đột nhiên phát sốt?
Nếu một tối dội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-xuyen-viet-khoai-hoat-cua-nong-phu/761900/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.