“Thiếu gia, ngươi nói đám Vương Võ hôm nay có thể trở về không?”
“Ta cũng không biết, theo như dự tính trước đó, chắc là đi hai ngày sẽ trở về.”
“Ôi, cũng không biết bọn họ giờ ra sao, có tìm được nguồn nước nào không?”
Kỳ thực đây là nghi vấn của mỗi người, thế nhưng không ai có thể giải đáp, chỉ đành chờ bọn họ trở về mới biết được.
“Thiếu gia, nếu như bọn họ không có tìm được nguồn nước thì làm sao bây giờ?”
“Cứ xem tình hình thế nào, xe đến trước núi ắt có đường, tóm lại sẽ nghĩ ra cách.”
Ngồi một lúc, Đỗ Vĩ Minh đã bị cắn ra mấy nốt cưng cứng, phỏng chừng là bị con sâu gì cắn, ngứa không chịu nổi. Đỗ Vĩ Minh tưởng niệm nước xịt côn trùng, còn có thuốc bôi chống muỗi vân vân. Thời gian này kiếp trước chính lf đặc biệt mời gọi côn trùng, mùa hè cùng mọi người ra ngoài, người khác không sao, mình thì sưng vù, chị gái cười gọi là “nhang muỗi di động ”, có hắn, còn tốt hơn cả đốt nhang muỗi. Nghĩ đến chị, Đỗ Vĩ Minh trong lòng cũng có chút lo lắng, không biết chị đã hết đau lòng chưa, tiếp nhận chuyện mình đã mất. Nét mặt không khỏi có chút bi thống.
Chu Văn thấy nốt sưng trên tay Đỗ Vĩ Minh, vội vàng nói nên về nhà, Đỗ Vĩ Minh lắc đầu bảo không cần, nhổ ra ít nước lên vết sưng.
“Thiếu gia, ngươi sao lại bôi nước bọt lên đó?”
“Vết đốt phỏng chừng qua hai ngày sẽ hết, nước bọt có tác dụng tiêu độc, chúng ta đợi thêm một chút hẵng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-xuyen-viet-khoai-hoat-cua-nong-phu/761863/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.