Trời vẫn không theo kỳ vọng của mọi người mà cho mưa xuống, thời tiết ngược lại càng ngày càng nóng, Đỗ Vĩ Minh cảm thấy không thể cứ ngồi chờ chết, trải qua nhiều ngày lo lắng, Đỗ Vĩ Minh quyết định xới bỏ hai ruộng lúa phía sau thay bằng khoai tây và khoai lang.
Nước trong sông đã chậm rãi vơi dần, nếu trời vẫn không mưa thì hoa màu sẽ không sống được. Khoai tây và khoai lang thì khác, khả năng sinh tồn cao hơn, hiện tại trong nhà có nhiều đất, lúa lại cần tưới nước nhiều, không chắc có thể kiên trì tới khi mưa xuống.
Đỗ Vĩ Minh bảo Chu Văn và Vương Võ chuẩn bị đem mạ lúa nhổ hết, lưu lại cho trâu ăn, sau đó xới đất trồng khoai tây và khoai lang. Vương Võ và Chu Văn thật không hiểu nổi.
“Thiếu gia, người đừng lo lắng trời không mưa a, ta và Vương Võ sẽ chịu khó một chút, tưới nhiều nước, bây giờ mà nhổ lên thì rất uổng.”
Vương Võ đứng bên cạnh liều mạng gật đầu.
“Các ngươi không cần lo, đem hai mẫu ruộng này xới lên, trồng khoai tây và khoai lang đi. Có lẽ thời tiết sẽ thay đổi.”
Chu Văn và Vương Võ khuyên thật lâu, Đỗ Vĩ Minh vẫn không để tâm, Vương Võ là người thẳng tính, tức giận đến mức không cùng Đỗ Vĩ Minh nói chuyện vài ngày. Chu Văn lại là người có tâm nhãn, tuy thiếu gia tuổi không lớn, nhưng làm việc có trật tự, làm vậy hẳn là có chủ ý. Hai người nghe theo lời Đỗ Vĩ Minh, cùng nhau gặt bỏ lúa, Vương Võ vừa cắt vừa giận, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-xuyen-viet-khoai-hoat-cua-nong-phu/761859/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.