“ cậu chủ gọi tôi có gì sao “
Thiếu thần ngồi chỗ bàn trà, mấy tờ giấy trong tay cậu không rời mắt, chỉ như lơ đãng nói
“ anh tô bình là nhân viên chỗ tôi, anh để người ướt như vậy dễ sinh bệnh lắm, tôi có chuẩn bị bộ quần áo, anh thay ra rồi hãy xuống làm việc?”
“ sao này cậu ta tốt bất thường vậy?” Tô bình hốt nhiên chẳng mấy tin tưởng con người trước mặt này. Nhưng vẫn đi về phía bên giường, chỗ đó đang đặt một bộ quần áo gấp gọn, bên cạnh còn có mấy thứ nhìn rất quái dị.
Chưa để tô bình hình dung ra những thứ này là gì, thiếu thần từ khi nào đã xuất hiện sau lưng cậu, giọng nói gần ngay bên tai, làm tô bình nổi một tầng da gà.
“ à, quên nói anh, cái này là điều kiến mà hồi chiều tôi có nhắc, anh tô bình thấy sao? “
Tô bình nhìn theo cánh tay thiếu thần chỉ, hướng về mấy thứ kỳ lạ trên giường.
Tô bình dù chưa ăn thịt hổ nhưng vẫn thấy hỏi chạy rồi nhá. Cậu giật mình nói
“ cái này giống như là mấy bộ đồ tình thú “
“ ô, anh tô bình cũng biết nhiều đấy chứ “
“ con mẹ nó, ở với ông nội cậu đây sao tôi có thể giữ nổi trinh tiết của mình đây “ tô bình thấy mặt mình nóng rừng rực. Miệng há to,
“ cái này không được đâu “
“ đây đâu phải anh mặc lần đâu, lần trước anh còn mặt nhảy múa trước bao nhiêu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-vo-san-chet-tiet/3509284/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.