Tô bình rất không tự nhiên mà đi nhận việc. trần khải nhi bàn giao sơ lược rồi lại đi chạy xô mất tiêu. Thần thiếu đứng ở quầy lễ tân, tiếu ý còn chưa vơi, cười hỏi: “ nhìn anh không còn trẻ, không biết anh sinh năm bao nhiêu vậy kìa?’’
Tô bình hơi xấu hổ. Sao Thần Thiếu không nói thẳng ra rằng. Cậu cũng lớn tuổi rồi mà trông bộ dạng này, đến một công việc tử tế cũng không có luôn đi. Nhưng trên mặt vẫn rất chuyên nghiệp cười đáp: “ tôi sinh năm
97. Vừa tốt nghiệp cách đây một năm. Muốn trãi nghiệm nhiều công việc một chút.”
Thần Thiếu khóe miệng càng rộng ra thêm.
“ ây zô, lớn hơn em hẳn 3 tuổi. phải gọi anh bằng anh mới đúng. Anh Tô Bình phải không?”
Tổ bình chửi tục trong lòng.
“CMN, thằng tư bản này còn định đứng đây tới khi nào”.
“ haha, cậu gọi sao cũng được”
“ mà em nói nè, anh cũng thú vị thật. cái việc ngoài kia anh cũng muốn trãi nghiệm à, hay là khi nào anh giúp em dọn cái kho phía dưới luôn nha, em tính vài hôm nữa gọi người đến chuyển bớt đi, nhưng thấy anh thích
vậy, thế thì để cho anh làm đi.”
Tô bình bùng nổ “ ĐM, thằng điên này nó muốn ăn mồ hôi công sức của ông đây sao?”. bề ngoài thì ra chiều giã lã từ chối.
“Hay là cậu vẫn nên gọi người đến sẽ hay hơn, tôi ra phía sau không may khách đến thì biết làm sao?”
Thần thiếu đưa ngón tay lắc qua lắc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-vo-san-chet-tiet/2726711/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.