Chuyến xe trở về thành phố của tô bình không mấy thuận lợi. Thằng cha lơ xe không hiểu mắt bị chột hay gì mà nhầm thùng hàng của cậu cho người khác, lúc tô bình xuống xe đi tìm thùng hàng, tìm mãi vẫn chỉ có một 1 thùng đồ ăn, còn cái va li màu vàng của mình thì không cánh mà bay. Tô bình hỏi người phụ xe, người kia là một tên loai chơi lóc chóc. Mở miệng ra quát:
“ anh tìm cho kỹ vào?”
Tô bình tìm kỹ đến vòng thứ 3, cậu nổi quạu làm căng với tên lóc chóc.
Lúc này cậu ta mới chịu đi tìm đồ cho tô bình. Tìm đúng 30 phút mới đưa ra kết luận. Đồ của tô bình bị ai đó lấy nhầm mất rồi. Tô bình bắt đền nhưng nhà xe không chịu trách nhiệm, họ nói đồ ai người náy giữ.
Nói cả tiếng đồng hồ, khát khô cổ họng tô bình mới được đền cho hai trăm nghìn. Còn chẳng mua được cái vali chứ nói gì đến đồ bên trong. Nhưng hết cách rồi. Tô bình chịu thua, khinh thùng đồ ăn còn lại, bắt một chiếc xe ôm công nghệ trở về phòng trọ.
Buổi tối tô bình vẫn đi làm bình thường, nhưng chưa đến nữa đêm cậu đã đói đến mờ mắt
“ hai gói mì buổi chiều không xi nhê gì rồi”
Tô bình nhủ thầm.
Cậu có đem theo thùng ăn của Trần Khải nhi định sáng mai tan ca sẽ đem qua cho cô rồi mới về nhà nghỉ ngơi, lúc này vì đói, tô bình ra lục tìm một ít bánh chả cá, cùng bột bánh canh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-vo-san-chet-tiet/2726677/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.