Lúc đoàn người trên đường đithành Khải Hề đến thời điểm mặt trời lên cao khoảng chừng mười giờ bamươi lăm phút, cũng là cách nửa giờ sau khi phát sinh cuộc đối thoạigiữa ta và thiếu niên lang, tất cả đoàn xe vẫn bình thường tiến lên phía trước.
Thiếu niên lang vẫn còn do do dự dự – liếc mắt qua nhìn Đại biến thái.Sau đó, nhanh chóng rút lại ánh mắt, mặt mày có chút tức giận kéo dàikhoảng cách với Đại biến thái.
Mười giờ bốn mươi tám phút. Thiếu niên lang không cam lòng – một lần nữa đưa mắt qua dò xét Đại biến thái, đúng lúc, cùng Đại biến thái bốn mắtnhìn nhau. Đại biến thái theo phản ứng bình thường, nhếch mày, tà mịcười một cái. Thiếu niên lang đỏ mặt, thẹn quá hóa giận, trợn mắt lườmĐại biến thái một cái, quất roi ruổi ngựa chạy vội đến phía trước đoànxe. Đại biến thái khó hiểu.
Mười một giờ mười phút. Thiếu niên lang hơi ủ rũ trở lại trong đoàn xe,lắc đầu, lại len lén nhìn về phía Đại biến thái. Đại biến thái hình nhưcảm giác được mình bị người ta nhìn lén, hơi bất mãn nhìn quanh khắpnơi. Thiếu niên lang lanh lẹ lảng ánh mắt nhìn đi nơi khác. Đại biếnthái nhìn đến chỗ ta. Vì vậy ta tươi cười rạng rỡ như ánh mặt trời,hướng Đại biến thái phất phất tay, ý kích lệ. Đại biến thái quyến rũcười một tiếng. Bị thiếu niên lang vừa vặn bắt gặp, thiếu niên lang lạilần nữa đỏ mặt, tức giận.
Mười một giờ hai mươi phút…
…
“Nhị Nữu tỷ tỷ, ngươi đã… ngây ngô tủm tỉm cười mãi cho đến trưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738227/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.