Ta ngẩn người, trong hoàng cung này, trừ ra Cẩu nhi ca đang hấp hối trên mặt đất kia…còn có ai lại gọi ta như vậy?
“Nhị Nữu tỷ tỷ!” Một bóng người phóng về phía ta, ta theo phản xạ né qua một bên không biết sao vẫn bị người kia nhào tới ôm được.
“Tiểu Si? Sao ngươi lại ở đây?” Nhìn rõ ràng người mới nhào tới, ta kinh ngạc hỏi.
“Tỷ tỷ, ngươi đang làm cái gì vậy?” Tiểu Si không trả lời ta còn chỉ tay qua hai thị vệ đã trói xong Cẩu nhi ca đang kéo đi, hỏi lại.
“Sao, không có gì, tỷ tỷ đang báo ân!” Ta liếc mắt nhìn Cẩu nhi ca, sauđó phân phó cho hai thị vệ: “Nhớ kỹ, vứt ra xa một chút a!”
“Báo ân?” Tiểu Si mù mịt.
“Ừm, Ta có một ân nhân tính tình rất cổ quái, chỉ thích bị người tangược đãi, càng hành hạ hắn càng thích!” Mặt ta không đổi sắc, tâm không hề động, thuận miệng bịa chuyện.
“Như vậy a, ta sau này cũng sẽ giúp tỷ tỷ báo ân!” Tiểu Si nghiêm túc đáp trả.
“Đúng đúng! Thấy một lần ngược một lần, càng ngược càng tốt! A, phải rồi Tiểu Si, nơi này là hoàng cung a, ngươi vào bằng cách nào?” Ta nghi vấn nhìn Tiểu Si.
“Ta ở đây a.” Tiểu Si thản nhiên trả lời.
“Ở? ! Nơi này!” Có thể ở lại nơi này – chỉ có người trong hoàng thấthoặc là nữ nhân của hoàng thượng. Coi như Hoàng thượng chuyên thu hoạchnam sủng, cũng sẽ không thu nhận người như Tiểu Si đâu, chẳng lẽ…Ta độtnhiên nhớ ra trong dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738218/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.