Trong lòng ta khẽ thở dài, lần này còn đổi qua dùng đao cơ đấy? Đợi TranhNhiên tới gần, ta nhanh chóng lật mình trở dậy tính tay không đoạt đao.Vốn lấy võ công thời hiện đại của ta mà nói thì tay không đoạt đao làchuyện rất dễ dàng, hơn nữa bây giờ còn có ‘Mạc kế’ thì chuyện đoạt đaotừ tay Tranh Nhiên lại càng thành thạo như trở bàn tay.
Chỉ là, ai biết được, Tranh Nhiên kia thấy ta đột nhiên lật mình trởdậy, ngược lại ách…thét lên một tiếng kinh hãi, tiểu đao trong tay cũngcùng với tiếng la thất thanh này mà rơi xuống.
“Nhị Nữu…Tỷ?” Giọng nói Tranh Nhiên điềm đạm đáng yêu.
= =! Lạy ngươi luôn, rốt cuộc là ai giết ai? Ta đang suy nghĩ kế tiếpphải đối phó với cái…Tiểu Tranh Nhiên luôn làm ta đau đầu này như thếnào thì lại nghe thấy một tiếng rống vang lên, sau đó người trước mặtlập tức ngã xuống đất.
Phản ứng đầu tiên của ta là, nghĩ đến không biết có phải Đại biến tháiđã trở về đả thương Tranh Nhiên hay không ta. Nhưng thời gian trôi quađã lâu cũng không thấy động tĩnh. Ta thắp lên ngọn đèn trong phòng mớiphát hiện, thanh tiểu đao lúc nãy từ trong tay Tranh Nhiên rớt xuống…cắt trúng bắp chân phải của nàng, từ la quần bị nứt ra có thể mơ hồ thấyđược một dòng máu tinh tế.
Ta khẩn trương thử dò xét hơi thở, may quá, vẫn còn sống, nhưng ta không biết độc được tẩm trên đao độc tính có mạnh hay không. Đang còn lo lắng chờ Dương Chi Hách trở về, tính để hắn xem qua Tranh Nhiên một chút,bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738194/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.