Bởi vì không cần phải vội vã lênđường nên ta cùng Tiểu Si trên cơ bản là vừa đi vừa chơi. Ngày đó, giữatrưa chúng ta vào thành, Lý bá bá nói, thời gian không đủ để đi đến điểm dừng chân kế tiếp, bây giờ đành phải tá túc trong thành nghỉ ngơi.
Ta ăn xong cơm trưa, hí hửng rủ Tiểu Si đi dạo phố. Trên đường đi, taphát hiện, ách…cái chỗ này, ta thực rất thông thuộc, không phải là địabàn của Lưu tri phủ sao? Chính là nơi lần đầu tiên ta gặp phải Đại biếnthái đây mà?
Ai, nghĩ lại ban đầu bản thân đã rất thảm rất thảm, ở chỗ này sống dởchết dở, cũng chưa từng đi dạo phố bao giờ. Ừm, nơi này cũng không tệlắm, rất phồn vinh nha! Chính là…
“Tiểu Si, tại sao ngươi lại nắm tay ta = =!” Mặc dù tâm hồn ngươi chỉmới tám tuổi nhưng người ngoài nhìn vào, thì thấy rõ ràng là hai ngườitrưởng thành tay trong tay nha!
“Lý bá bá nói, đi ra ngoài chơi nhất định phải nắm chặt tay tỷ tỷ, nếu không sẽ bị lạc.” Tiểu Si vô tâm vô tư trả lời.
“Thật vậy sao?”
“Ừm!” Gật đầu.
“Tiểu Si, ngươi có thích ăn hồ lô ngào đường không?” Ta nhìn phía trướccó người đang khiêng tựa trên đầu vai một cây hồ lô ngào đường, mấy dâyhồ lô hồng hồng thay nhau không ngừng khiêu khích, ta liền hỏi Tiểu Si.Nghĩ già đầu rồi còn đi ăn hồ lô ngào đường cũng kì cho nên nhất địnhlôi kéo Tiểu Si đi theo ta.
“Không thích.” Trả lời rất kiên quyết.
“A? Tại sao? Con nít chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738188/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.