Ngày thứ hai diễn ra trận đấu của đại hội thưởng cúc ta cũng không được xem. Đó là bởi vì vào lúc khai mạc ta lại phát hiện được hai sự kiện…
Chuyện thứ nhất, giữa lúc đang làm lễ khai mạc, công bố các cấp giảithưởng, Tiểu Lôi đột nhiên kích động chỉ vào phần thưởng hạng nhất, đólà một cái cúp có nạm một viên ngọc châu rất lớn, màu nâu tròn xoe, kềtai ta nói: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, cái kia chính là…Nguyệt quang châu!”
“Ngươi chắc chứ? !”
“Ừm! Không sai đâu -”
Vì vậy ta xoay người, cầm tay Dương Chi Hách bên cạnh, đang muốn phânphó hắn nhất định phải đoạt được giải nhất thì ta phát hiện ra chuyệnthứ hai.
Chuyện thứ hai, đúng lúc ta cầm tay Dương Chi Hách, một áp lực vô hìnhquen thuộc mang theo áp suất lớn từ phía trước bức đến, theo bản năng,ta xoay qua nhìn lại, đã thấy…Đại biến thái đang ‘hòa ái’ -nhìn ta…
Vì vậy, ta chỉ kịp nói với Dương Chi Hách hai câu “Tiểu Lôi tạm thờigiao cho ngươi!” “Giúp ta đoạt được viên đại châu trên chiếc cúp hạngnhất kia!”
Sau đó…xoay người bỏ chạy!
Trong hội trường chật kín người, ta không thể thi triển ‘Mạc kế’ được.Vừa lúc ta thật vất vả mới rời khỏi được sân thi đấu thì đã bị Thanh Ychặn đường!
“Hi ~! Đã lâu không gặp?” ta ngượng ngùng chào hỏi Thanh Y, thuận tiện quan sát tìm đường tháo chạy.
“…” Thanh Y nhìn ta không nói, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy bản mặt sắt kia hơi giật giật. Ai, bạn học Thanh Y, bây giờ sao lại càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738181/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.