Sáng sớm ngày thứ hai, mấy người hầu được phép vào thánhđịa đến giúp ta thay một bộ bạch y, đưa ta ra khỏi thánh địa. Nghi thứcbái sư không cử hành trong thánh địa bởi vì thánh địa không cho phép các đệ tử bình thường khác vào. Nếu trưởng lão có việc muốn bẩm báo quốc sư cũng phải…được sự cho phép của lão rồi mới có thể vào. Điều ta khôngbiết chính là trong khi ta vào thánh địa hai ngày thì bên ngoài đã sớmnổ tung rồi.
Lúc ta được dẫn tới địa điểm cử hành nghi thức, Trầm Dược đã có mặt. Talại dùng ánh mắt tỉ mỉ bắn phá hắn một phen, nhưng lại thấy hắn khôngchút ý tứ. Hô…may quá, không phải Đại Biến Thái!
Bởi vì ta bái nhập làm môn hạ của Linh Sơn tôn giả, cho nên người hầu an bài ta đi phía trước Trầm Dược làm đại biểu bái nhập Linh Sơn đợt này.
Ta mới đầu chỉ cho rằng nghi thức bái sư đơn giản là ta kính trà, khấuđầu lạy lão già quốc sư mấy cái rồi làm mấy chuyện lặt vặt nữa là xong,lại không nghĩ rằng, sự thật không hề giống như ta tưởng tượng đơn giảnnhư vậy.
Nào là mới sáng tinh mơ đã bị an bài đi đến cái gì thánh hồ lạnh nhưbăng ngâm một canh giờ. Nào là đúng giữa trưa mặt trời lên ngay đỉnh đầu ra phơi nắng một canh giờ. Nào là kế tiếp phải xuống tại chân núi LinhSơn quỳ một canh giờ. Hơn nữa, mấy chuyện này…đều do ‘Đại biểu’ là tađây hoàn thành!
Cho dù những chuyện này…ta cũng có thể bình tĩnh mà xem nhẹ…Nhưngcòn…bắt ta cầm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-treu-cho-choc-meo-cua-nhi-nuu/2738147/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.