Tôi nghe thấy Triệu Uy đe dọa và cười lớn. Có hàng ngàn cách để khiến tôi không ổn? Con mẹ nó mày là cái quần gì?
Tôi lạnh lùng quay đầu nhìn anh ta và lắc rìu lửa trong tay, "Nếu không phải vì sợ đội cứu hộ tới và tao sẽ trở thành kẻ giết người, thì tao đã sớm cắt đầu mày rồi mày biết không? "Tất nhiên tôi cũng chỉ dọa anh ta thôi. Tôi cũng là một công dân gương mẫu bình thường. Việc giết người tôi cũng không làm được.
Triệu Uy thực sự sợ tôi và miệng anh ta co giật từng hồi, nhìn về phía tôi sợ hãi: ‘Phi ca, em chỉ là giỡn thôi, anh đừng để ý"
Tôi phớt lờ anh ta và đi về phía trước.
Triệu Uy thấy rằng tôi đang đi nhanh, vì vậy anh ta cũng đi nhanh hơn. Khu rừng trên núi này có thể không an toàn. Anh ta không dám ở một mình.
Sau một lúc, tôi chưa cảm thấy gì, cái tên đó đã toát hết mồ thở hồng hộc phía sau.
"Phi ca, hãy nghỉ ngơi chút, tôi không thể đi nữa."Triệu Uy hét lên phía sau tôi.
"Còn có sức để hét ở dưới đó sao không đi lên đây, sắp tới rồi." Tôi tùy ý nói và không quan tâm đến anh ta tiếp tục bước đi.
"Tôi đưa tiền cho anh có được không? Tôi sẽ cho anh 10 ngàn nhân dân tệ? Đừng để tôi làm những thứ này nữa, chỉ cần rời khỏi hòn đảo này, tôi sẽ cho anh tiền ngay lập tức!" Triệu Uy hét lên dồn dập phía sau tôi.
Tôi cười chế nhạo. Lão tử có thiếu tiền đến đâu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tren-hoang-dao-giua-toi-va-co-tiep-vien-hang-khong-xinh-dep/1177306/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.