Lý Đỗi Đỗi nói, "Lúc trước Vu Thiệu bị Bồi Bồi đánh gãy chân, hôm nay không đến được, nhưng mà...", hắn ta còn chưa nói xong thì đã bị người khác cướp lời, "Tô cô nương, nếu cô mong muốn như thế, tại hạ nguyện thử một lần."
Lý Đỗi Đỗi lập tức nhìn sang bên cạnh, hai mắt chiếu thẳng vào Vệ Vô Thường, biểu tình phức tạp.
Tôi không còn tâm tư đâu mà đi nghiên cứu suy nghĩ của Lý Đỗi Đỗi, lúc này Vệ Vô Thường đã chạy tới bên cạnh tôi, anh ta đem đứa bé đang hôn mê trao cho tôi sau đó tiến lên hai bước, nhặt trái tim của mình lên. Hành động này bình thường đến nỗi như đang nhặt một hòn đá.
Tôi không biết chuyện của Vệ Vô Thường, nhưng thứ vốn gắn bó với sinh mệnh của mình hiện tại lại nằm một cách thật yên tĩnh trong tay, cho dù anh ta không biểu lộ cảm xúc gì nhưng chỉ cảnh này thôi đã đủ hoang đường và đau xót biết bao.
Anh ta trầm mặc đem trái tim trả lại vào bên trong lồng ngực.
Chỉ trong tích tắc, đường hầm tối đen yên ắng nổi lên một luồng gió lạnh kinh người, trong không gian nhỏ hẹp tạo ra những giai điệu trầm thấp. Vệ Vô Thường đứng ở nơi đầu gió, tựa như một con quỷ dữ đã tu thành Phật, làn da vốn đen như than chì dần dần khôi phục như da của người bình thường, vết bỏng cháy đen trên tay do phá kết giới bị thương cũng dần dần biến mất.
Mà điều kỳ diệu hơn chính là, từ lồng ngực vốn chỉ toàn xương trắng cũng từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tot-dep-cua-toi/147850/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.