"Mỗi người có một số phận khác nhau, hai người gặp được nhau chính là có duyên!" Tống Minh Viễn bưng ly rượu lên, hai người nhẹ nhàng chạm cốc, nhìn nhau cười rồi một hơi cạn sạch.
Lúc Tô Diệp đẩy cửa đi vào, hai người đàn ông trong phòng đang nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nét mặt cử chỉ đều rất tự nhiên, không hề ngại ngùng xa cách, Tô Diệp bất giác hiếu kỳ, ngồi xuống cố ý liếc nhìn Dương Nghị, cũng không biết là trùng hợp hay do tâm ý tương thông, ánh mắt hai người chạm nhau, nụ cười của anh khiến Tô Diệp cảm thấy yên tâm, trong lòng liền trấn tĩnh lại.
"Có đói bụng không?" Dương Nghị hơi cười hỏi: "Dịp lễ Quốc Khánh Minh Viễn cũng về quê, vừa vặn chúng ta có thêm một người bạn đồng hành."
Tô Diệp đưa mắt nhìn Tống Minh Viễn, hắn cười híp mắt, một tay để yên trên bàn, một tay nắm lấy ly rượu, hơi nghiêng đầu nhìn cô, trêu chọc nói: "Cũng không phải tôi muốn làm kỳ đà cản mũi hai người đâu! Là bạn trai cô chủ động yêu cầu, nếu có gì bất mãn thì hãy hỏi cậu ta nhé!"
Tô Diệp mặc dù cảm thấy việc này không ổn, nhưng nếu Dương Nghị đã nói, cô cũng không rảnh mà vạch trần hắn, bị Tống Minh Viễn trêu ghẹo như vậy, cô càng cảm thấy thẹn thùng, vội vàng cười lắc đầu: "Không có, không có, đi cùng nhau cũng tốt. Tôi không biết lái xe, hai người các anh có thể thay phiên nhau lái, nếu không một mình anh ấy đi bốn tiếng đồng hồ sẽ rất mệt."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-yeu-cua-nu-bac-si-nhat-ky-lay-chong/2171007/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.