Dương Nghị bắt đầu tiếp nhận công việc mới, Tô Diệp cũng vội vàng chuẩn bị mở đề, cơ hội gặp mặt quả thật không nhiều, cộng thêm đơn vị Dương Nghị công tác quá xa, giao thông lại không thuận lợi, bởi vậy cả hai chỉ gặp nhau được vào cuối tuần, Dương Nghị cũng không ngại vất vả bôn ba hơn mười dặm mà chạy tới gặp cô. Tô Diệp cảm thấy, hai người bọn họ tựa như Ngưu Lang Chức Nữ, ngày ngày ngóng chờ tới dịp được gặp nhau, mà kể có gặp được nhau thì cũng chỉ tâm sự với nhau được đôi câu sau đó liền giải tán!
Với khoảng cách này, đối với hai người đang trong giai đoạn yêu nhau say đắm như Tô Diệp và Dương Nghị thì nó thật sự là một loại tra tấn. Một tuần chỉ có một chút thời gian để được gặp nhau nhưng ngán một chỗ thời gian đó cộng lại đều không quá một ngày, nếu như trùng hợp hôm ấy một người có việc, vậy cũng chỉ có thể tranh thủ từng giây từng phút để nhìn thấy nhau. Tô Diệp đứng ở cửa trường học, lưu luyến ôm lấy tay anh không rời, tỉ mỉ dặn dò: "Về đến nơi nhớ gọi điện cho em, mỗi ngày đều phải nhớ đến em, nằm mơ cũng phải mơ tới em!..."
Phụ nữ luôn thích nói vài lời càn rở, biết rõ không có khả năng, nhưng vẫn làm không biết mệt. Dương Nghị cười tủm tỉm, trong miệng ừ đáp lại không ngừng, cúi đầu hôn nhẹ lên má cô, đùa giỡn nói: "Mỗi lần đều là những câu này, anh có thể nhắc lại làu làu rồi, em không còn câu nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-yeu-cua-nu-bac-si-nhat-ky-lay-chong/135568/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.