Dương Nghị cười híp mắt, liếc xéo Tô Diệp, "Thế nào là không được?"
Tô Diệp vừa ngượng vừa giận, cau mày lườm anh một cái, nghĩ thầm người ta đều nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, xem ra đúng là như vậy, cô nheo mắt không nói gì, trong lòng tính toán, đến lúc đó nếu anh dám làm xằng làm bậy, cô liền trở mặt, tuyệt đối không thể để cho anh chiếm được lợi.
Đèn đỏ, Dương Nghị cười ha ha ngừng xe lại, nhích thân thể đến gần Tô Diệp, chăm chú nhìn cô, trêu chọc nói: "Nghĩ gì thế? Tính cảnh giác của em quá thấp, anh đến gần như vậy rồi mà em chẳng có phản ứng gì!" Tô Diệp vẫn không nói gì, cũng không nhìn anh, Dương Nghị cười nói: "Mười ngày trước, cấp trên đã đưa lệnh thuyên chuyển xuống, công việc cũng đã bàn giao lại, hiện tại doanh trưởng mới đã lên nhận chức rồi. Mấy ngày này anh đều ở nhờ nhà của chiến hữu, hắn bình thường đều ở quân khu, phòng ở để không, nghe nói em muốn tới, liền cho chúng ta mượn nhà, nhưng em yên tâm, có một số chuyện, nếu em không đồng ý, anh sẽ không làm!"
Tô Diệp lập tức thẹn đến mức muốn tìm cái hố để chui xuống đất, nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp, cô mím môi cúi đầu cười trộm, Dương Nghị nhìn thấy, đưa tay xoa bóp khuôn mặt cô, cười một tiếng rồi ngồi lại nghiêm chỉnh tiếp tục lái xe.
Sắc đỏ ở trên mặt dần nhạt đi, Tô Diệp quay đầu hỏi anh: "Nếu đã có thể trở về, sao anh không nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-yeu-cua-nu-bac-si-nhat-ky-lay-chong/135564/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.