Giai Đồng lạnh giọng hỏi “Anh là muốn làm gì” bất chợt cô thấy trên ngực anh máu chảy rất nhiều chảy lên cả áo của cô, cô nhíu nhíu mày nhìn anh. Anh cười khinh bỉ nhìn cô “Lấy được tiền thì phải làm đúng bổn phận chứ“.
Cô thấy ánh mắt của anh nhìn cô như nhìn một thứ ghê tởm nào đó, cô cụp mắt xuống “Cũng đúng, có qua có lại” cô mặc kệ vết thương của anh nếu đã miệt thị cô thì cô cũng đành chấp nhận cô không phải là người thích đi giải thích.
Anh mạnh tay xé nát quần áo của cô anh cười châm biếm “Đàn bà ghê tởm, tôi nói cho cô biết, tôi dùng tiền mua cô, cái giá cô trả là thể xác của cô, cô là món trò chơi nằm trong tay tôi không có sự cho phép của tôi, cô không được quyền ra khỏi căn nhà này, cô đừng làm tôi có cơ hội giết cô“.
Cô không quan tâm đến lời đe dọa của anh cười nhếch môi mở đôi mắt lạnh không có hồn nói “Anh đừng hù tôi, muốn giết hay không tùy anh, tôi là con người chỉ biết tiền đó thì sao, anh sống thực tế đi, tiền không phải là tất cả nhưng muốn có tất cả trước tiên phải có tiền, định nghĩa này không lẽ anh không biết, tôi bán thân để có được tiền thì gọi là ghê tởm, miệt thị, vậy còn anh không phải mua tôi để phát tiết thỏa mãn ham muốn của anh sao, thế thì gọi anh là gì“.
Cô đưa ánh mắt không sợ chết nhìn anh, cô thấy ánh mắt anh bóc lửa cô biết cô sắp gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-nhan/11310/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.