Đời này kiếp này Nhưng điều Trần Văn Cảng không biết là trước khi anh đến, gia đình bác cả vừa cãi một trận long trời lở đất. Trung thu đang đến gần, Trần Tăng mua một ít cua, ngày kia là thứ bảy, ông ta định mời cháu trai đến ăn cơm, cua cất trong tủ đông, chuẩn bị cho vào nồi. Hai đứa con trai thèm ăn, làm ầm ĩ lên đòi, ông ta không chịu. Ai ngờ tối thứ sáu tan làm về nhà, cả nhà đã thơm lừng mùi cua. Trần Tăng mở nắp nồi, đã thấy hơi không vui: "Không phải đã nói ngày mai mới hấp à?" Vợ ông ta thì không nghĩ nhiều: "Hai đứa nó đang lớn, ăn vài con cua thì có sao?" "Cái gì mà ăn vài con cua thì có sao, đó là cho khách, ngày mai Văn Cảng đến nhà ăn cơm, một mình nó cũng có ăn hết đâu, đến lúc đó cả nhà cùng ăn, đợi một ngày cũng không được à? Hai thằng ranh con, tham ăn đến thế sao?" Vợ ông ta cười khẩy: "Tham ăn, mới lạ ghê, lần đầu tiên tôi nghe nói cho con trai mình ăn một miếng cũng gọi là tham." Trần Tăng đậy nắp nồi lại, lười cãi nhau với bà vợ già, mở tủ lạnh đếm số cua còn lại. Vợ ông ta không chịu thôi đi, cứ cằn nhằn: "Sao ông không thừa nhận là mình vô dụng đi, kiếm được một ít tiền lại suýt nữa thì mất hết, một đống tuổi rồi mới mua được căn hộ rách nát này, hàng tháng phải trả nợ, túi thì rỗng tuếch, chi tiêu trong nhà chẳng còn mấy đồng... Bao năm qua tôi cưới ông được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4652065/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.