Đời này kiếp này Tay thợ săn ảnh vẫn cười nịnh nọt: "Công tử Hoắc, kể ra thì tôi luôn tò mò về chuyện này." Hắn xòe tay ra nói: "Hai người tình cảm thắm thiết thế thì sao năm đó lại phải lén lút chạy ra nước ngoài kết hôn, không để lộ ra chút tin tức nào cũng không thông báo cho ai, có nguyên nhân sâu xa gì sao?" Trần Văn Cảng đứng sát bên Hoắc Niệm Sinh. Hoắc Niệm Sinh nói: "Chuyện này liên quan gì đến anh? Hỏi nhiều quá." Thợ săn ảnh ỷ vào việc người ta nể mặt kẻ hay cười, tiếp tục hỏi: "Vậy đã bao giờ nghĩ đến việc tổ chức một đám cưới lớn trong nước chưa?" Hoắc Niệm Sinh vẫn nói không liên quan đến hắn: "Chúng tôi định về, anh nên cút đi rồi đấy." Thợ săn ảnh thấy không moi được gì cũng không dám đeo bám nữa, chuồn biến ngay, khuất dạng sau góc phố chỉ trong chốc lát. Hai người còn lại thực ra vẫn chưa đi. Gió đêm nhẹ nhàng, Trần Văn Cảng nhìn ra mặt sông, tay đặt lên lan can. Họ cùng ngắm cảnh sông xa xa, anh tiện tay rút ra một cánh hoa hồng trong lòng Hoắc Niệm Sinh, đặt lên mũi, hít hà hương thơm. Trần Văn Cảng nói: "Nếu anh ta mà cư xử đàng hoàng hơn, có lẽ một ngày nào đó em lại tiết lộ chuyện khi chúng ta làm đám cưới, chính em còn ngơ ngác, suốt dọc đường bị thúc ép, cứ như không trâu bắt chó đi cày, đến lúc hoàn hồn thì cưới xong mất rồi, ly kỳ thế đấy." Hoắc Niệm Sinh cười anh: "Cứ cà kê như em à, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4652059/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.