Bụi trần quá khứ Trần Văn Cảng ngủ thẳng đến sáng, bên cạnh trống trơn, người và cún không thấy đâu cả. Anh vừa dụi mắt vừa đi xuống cầu thang, thấy Hoắc Niệm Sinh dời chiếc ghế đẩu thấp đến ngồi cạnh chậu thức ăn, hai tay đặt trên đầu gối, nhìn Halley vùi đầu trong chậu mà ăn. Y nhìn rất tập trung, Trần Văn Cảng thở phào nhẹ nhõm, cũng đi tới ngồi xổm bên cạnh, cùng nhìn. Hoắc Niệm Sinh mỉm cười nói "Chào buổi sáng". Trần Văn Cảng ngồi xổm tê chân, bèn ngồi luôn xuống thảm, tựa đầu lên đầu gối Hoắc Niệm Sinh. Hoắc Niệm Sinh lấy bắp chân làm chỗ dựa lưng cho anh, xoa tóc anh, Trần Văn Cảng che miệng ngáp. Halley nhạy bén dừng lại, tò mò ngẩng lên xem anh đang làm gì. Trần Văn Cảng bật cười, nói "Cái gì mày cũng muốn nhìn". Hoắc Niệm Sinh cũng cười, gãi đầu nó, nó lại cúi xuống, l**m sạch thức ăn trước ánh mắt chăm chú của hai người. Tiểu Bình vẫn miệt mài báo cáo lại mọi việc. Anh Trần chải lông cho Halley từ đầu đến đuôi, loại bỏ rất nhiều lông rụng; anh Trần thức dậy sớm hơn hai tiếng, ăn xong thì chơi ném đĩa với cún trong vườn; anh Trần đi vào bếp, có vẻ như muốn đích thân nấu ăn cho Halley, hầm cháy cả một nồi, nhưng khi mang ra trông thức ăn cũng tạm ổn, dù sao thì Halley cũng l**m sạch sẽ chậu cơm của nó... anh Trần thế này, anh Trần thế kia... Cô gái này rất lanh lợi, nhờ những thứ này mà cô nhận được rất nhiều tiền thưởng của gia chủ. Liệu pháp thú cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4652045/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.