"Anh Trần."
"Ừ, chào."
Tiểu Cao bị bắt quả tang thì hơi xấu hổ, bèn biện hộ: "Hôm qua... em tăng ca, về hơi trễ."
Trần Văn Cảng mỉm cười ôn hòa, không vạch trần hắn, quay người trở lại văn phòng.
Sáng hôm đó, Tiểu Lị sắp xếp ra hiến chương và điều lệ quản lý quỹ từ thiện cho anh, anh dành cả buổi sáng để đọc.
Trần Văn Cảng lắng nghe tiếng ồn ào bên ngoài, Hoắc Linh Xung một giờ sau tới văn phòng. Phải đến hơn 11 giờ, tầng 19 mới dần trở nên nhộn nhịp. Các nam thanh nữ tú vừa cười đùa vừa vào làm, tất cả đều diện đồ xa xỉ lấp lánh, mới bước chân vào công ty đã tới thẳng nhà ăn.
Trần Văn Cảng và những người khác cũng đang định ăn, anh đi về phía khu ăn uống của nhân viên bình thường.
Tiểu Cao vội vàng kéo anh lại hỏi: "Anh Trần, hôm qua không phải anh ăn ở phòng riêng à?"
"Ừ, có chuyện gì vậy?"
"Vậy... hôm nay anh không đi à?"
"Tôi không cần phải thế." Trần Văn Cảng khiêm tốn nói: "Bên đó toàn là sếp lớn, chúng ta cứ ở ngoài thì hơn."
Tiểu Cao vẫn chưa hiểu rõ địa vị của anh là gì. Phương Cầm là sếp của Tiểu Cao, nhưng thật ra Phương Cầm thường không làm việc ở văn phòng. Hôm qua chị ta đích thân đưa Trần Văn Cảng đến, hắn còn tưởng đó chỉ là hình thức. Những vị hoàng thân quốc thích trẻ tuổi này đến ghi danh, nhưng hầu hết sẽ phải chơi thêm một hoặc hai tuần nữa mới thong thả vào làm. Về ăn uống, khi Phương Cầm có việc cần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-thuong-nhat-cua-con-nuoi-nha-giau-song-lai/4652015/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.